Đồ Đại Ngưu sau ngày hôm đó trở về cũng không rục rịch muốn đi bán thịt kiếm tiền giàu có qua cái tết nữa, lại quay về nếp sinh hoạt năm ngoái rúc ở nhà hầu hạ lợn nái. Đồ lão hán vừa nhìn cái mặt xị ra của của hắn liền biết nhi t.ử của ông bị người ta từ chối rồi, hai ngày trước ông cũng không quản hắn, tấy bộ dạng ủ rũ kia còn lén lút cười trộm.
Thằng ranh, năm ngoái lão t.ử theo sau m.ô.n.g ngươi năn nỉ ngươi ra ngoài đi lại nhiều hơn gặp gỡ cô nương, ngươi cứ xem như gió thoảng bên tai, gặp báo ứng rồi chứ gì? Cười đủ rồi mới định tìm hắn tâm sự, không thấy người ở trong phòng, Đồ lão hán đi thẳng đến chuồng lợn, quả nhiên, hắn đang vung chổi quét phân lợn.
Ông ngồi xổm trên chuồng lợn: “Hây, tiểu Đồ, không ra ngoài bán thịt lợn kiếm tiền ăn Tết à?”
Đồ Đại Ngưu không thèm nhìn ông, uể oải nói: “Không thấy lợn nái sắp đẻ rồi sao? Con không tin tưởng người, muốn tự mình canh giữ.”
Được, ngươi cứ mạnh miệng đi.
“Ồ, ta còn tưởng là Hứa nha đầu kia không ưng con, con đau lòng quay về chuyên tâm nuôi lợn rồi chứ.”
Bị nói trúng tim đen, hắn quay đầu lườm lão đầu một cái, chỉ thấy ông đang nhe răng cười chế nhạo hắn, hắn nhất thời bực bội, vung cái chổi dính phân lợn và nước tiểu lợn về phía ông. Đồ lão hán nhảy xuống, chỉ trong hai ba bước đã đứng xa: “Ây da, đụng phải chuyện đau lòng của con rồi à?”
“Xì, con sẽ đau lòng sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-goa-cua-ga-chan-lon/4863590/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.