Diệp Thiên Vân chỉ có thể qua loa kết thúc ước hẹn lần này cùng Hàn Băng, đem lưu số điện thoại của nàng, sau đó đưa nàng trở về, rồi vội vã tiến đến nhà của Tôn Vĩnh Nhân.
Doanh nghiệp Bác Kim của Tôn Minh Vĩ ở Hương Cảng rất nổi tiếng, tuy không phải là đệ nhất của Hương Cảng, nhưng cũng được liệt vào trong đỉnh cấp phú hào.
Bởi vì người có đức vui với núi, người có tài vui với thủy, gặp núi thì dựa vào, gặp thủy thì an cư, đức và tài cùng kết hợp lại là sơn thủy(một dạng thành ngữ). Ở nơi chật hẹp nhỏ bé như Hương Cảng, nơi có thiên thời và địa lợi cũng chính là nơi kết hợp giữa sơn và thủy mà Thái Bình Sơn không thể nghi ngờ là số một.
Tại nơi phồn hoa náo nhiệt như Hương Cảng, Thái Bình Sơn đã sớm trở thành nơi tập trung các nhân vật nổi tiếng của xã hội, không chỉ là phú hào, mà ngay cả đo đốc hay là các quan lớn, đều từng ở chỗ này.
Diệp Thiên Vân tới nhà của Tôn Vĩnh Nhân, cũng không nhịn được mà âm thầm tán thưởng, tiểu lâu có ba tầng độc lập, bề ngoài thoạt nhìn rất bình thường, nhưng cũng bởi vì là bình thường, mới có thể khiến nó nổi bật so với các khu nhà cao cấp chung quanh.
Khi vào trong đây, tư tưởng thoáng như đang ở cung điện cổ đại xa hoa, bên trong và bên ngoài nhà hình thành nên sự khác biệt rất lớn giống như chệnh lệch của nước sông so với nước biển vậy. Tôn Minh Vũ thấy Diệp Thiên Vân đến, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240889/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.