Trần Cảng Sinh nhìn thấy Tôn Minh Vũ xong, trong mắt của hắn lóe lên một chút quái dị rồi biến mất.
Hắn nắm tay Tôn Minh Vũ lười biếng nói:"Tôn tiên sinh, chuyện tình mất tích của Tôn Vĩnh Nhân, tôi đã nghe bên cảnh sát trưởng nói!"
Nói đến đây hắn liếc Tôn Minh Vũ một cái, lại chỉ vào đồng hồ tiếp tục nói:"Theo ý kiến của tôi, chuyện Tôn Vĩnh Nhân rời nhà, chẳng phải có chút là chuyện bé xé ra to sao? Đi từ lúc tám giờ sáng đến bây giờ, vẫn chưa tới bảy giờ tối, theo luật báo án thì còn kém xa khoảng cách hai mươi bốn tiếng đồng hồ! Tôi nghĩ tốt nhất vẫn là chờ một chút, nói không chừng sẽ không có chuyện gì đâu!"
Diệp Thiên Vân nhìn những vị cảnh sát này, tính cả vị này cảnh sát cao cấp Trần Cảng Sanh thì tổng cộng là ba nam một nữ, hắn đối với Việt ngữ không quá quen thuộc, miễn cưỡng có thể nghe hiểu đại khái một chút.
Thái độ của Trần Cảng Sinh xem ra cũng không quá nhiệt tình, làm cho ấn tượng đầu tiên của Thiên Vân kém lại ba phần. Hơn nữa người này hẳn là đã luyện qua công phu, nhưng không đạt được trình độ của võ giả!
Quả nhiên nghe xong lời này, sắc mặt của Tôn Minh Vũ liền biến đổi, có chút giận dữ nói:"Ta trước giờ vẫn cho rằng tại Hương Cảng Hồng Kông cảnh sát làm việc rất khách quan công chính, không ngờ so với tưởng tượng của ta lại có chênh lệch rất lớn, nếu như ngươi còn tiếp tục dùng loại thái độ này, ta nghĩ ta có quyền trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240890/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.