Vương Vĩnh Cường nghe Diệp Thiên Vân nói như vậy thì nhất thời cười lớn, nói: Chiêu này có phải là hơi quá tàn nhẫn không? Chẳng qua thì đúng là biện pháp không tồi, hơn nữa chúng ta có thể cung cấp nơi tổ chức, những người nghĩ muốn thành võ quán đứng đầu không ít, đến lúc đó chỉ cần chúng ta cố gắng hạ thấp vị trí là được.
Diệp Thiên Vân châm điếu thuốc, nói: Nếu như không phải võ quán lên báo, tôi cũng không cần dùng đến loại phương pháp này, chỉ có cách giờ chuyển tiêu điểm lên những trận đấu này, chúng ta mới không bị vào tầm ngắm của đối thủ. Trong lòng Diệp Thiên Vân cũng không hy vọng danh tiếng của võ quán quá lớn, nếu không thì chuyện càng lúc càng nhiều, đến lúc đó thì càng bận rộn, hơn nữa danh tiếng võ quán lớn cũng không có kết cục tốt.
Vương Vĩnh Cường nghe xong cũng thầm chấp nhận, sau đó thì kỳ quái hỏi: Thiên Vân, tôi vừa đi qua chỗ cái xe của cậu, sao lại bị biến thành phế liệu thế!
Diệp Thiên Vân cũng có chút nghi hoặc nói: Tôi để xe ở cửa của võ quán, hôm nay về đã thấy như vậy rồi, cũng không biết là kết oán với ai, nhưng mà có thể khẳng định không phải là người tập võ, võ giả bình thường không làm loại chuyện này.
Vương Vĩnh Cường sờ sờ đầu mình, nói: Xe thì không có vấn đề gì, công ty bảo hiểm sẽ xử lý, tôi chỉ sợ có người phiền toái đến cậu, cậu tốt nhất nên đề phòng. Còn nữa, Tôn Vĩnh Nhân phải ở trong viện mấy ngày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240510/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.