Đi vào trong ngõ, Diệp Thiên Vân không khỏi cảm thấy vui vẻ hẳn, đúng là ngũ cụt, khoảng cách phía trước chỉ chừng 20 mét, muốn chạy cũng không chạy được. Thời gian không tới nửa phút sau, có ba tên côn đồ tiến vào, vừa rồi chúng thấy Diệp Thiên Vân đi vào đó, vì thế vội vàng theo vào. Chủ yếu là do quá đột ngột, không ngời lại bị phát hiện, vì thế có chút xấu hổ. Diệp Thiên Vân nhìn mấy tên này thấy tuổi cũng không tính là lớn lắm, có vẻ còn nhỏ hơn hắn một ít, vì thế liền nói: Các người theo dõi ta làm gì? Một tên côn đồ đeo khuyên tai kiêu ngạo nói: Đường này không phải của nhà mày, bọn tao đi vào không được à! Mẹ nó, mày muốn quản bọn tao sao? Nói xong hắn còn nhìn Diệp Thiên Vân khiêu khích. Diệp Thiên Vân thấy mấy đứa này không chịu thừa nhận, vì thế không thèm để ý nữa, trực tiếp đi ra bên ngoài ngõ, không ngờ thằng vừa lên tiếng lại ngăn lại. Thằng côn đồ ngửa đầu hừ một tiếng rồi nói: Cũng chưa hết chuyện đâu? Mày không phải còn có chuyện muốn nói với bọn tao sao? Diệp Thiên Vân nhíu mày, lạnh lùng nói: Vậy chúng mày muốn tao nói gì nào? Nói xong, Diệp Thiên Vân trừng mắt lên, tiếp tục đi thẳng, thực ra thì khi hắn nhíu mày thì đều có người không may. Thằng côn đồ kia thoạt nhìn cũng có chút võ vẽ, vì thế nó kiêu ngạo nói: Thế nào, mày muốn đánh người sao? Phản rồi, mày có hiểu pháp luật hay không! Hiện giờ thằng côn đồ này còn mang cả luật pháp ra, sau đó còn nháy mắt với hai thằng đi cùng, chúng nó nhất thời hiểu ý, liền vây quanh Diệp Thiên Vân. Diệp Thiên Vân vừa thấy tình thế như vậy, hắn liền hiểu có lẽ mấy thằng này phá xe mình, vì thế tiến lên đánh ngã cả ba thằng, rồi túm lấy thằng vừa nói chuyện, hỏi: Tao không có thời gian nói nhảm với chúng mày, người nào phái chúng mày tới? Ngày hôm qua là chúng mày phá xe sao? Nói xong, Diệp Thiên Vân hơi dùng sức, thằng kia thiếu chút nghẹt thở, hai tay nó gắt gao bám vào tay Diệp Thiên Vân, hai mắt cũng lồi ra, căn bản là nói cũng không nói được. Dtg hơi nới tay ra, thằng kia lúc này mới thở gấp nói: Là chúng tôi làm, chẳng qua là Hắc Hổ lão đại kêu chúng tôi làm, nói là muốn giáo huấn anh một chút. Thằng kia nói xong thì liên tục ho. Hai thằng côn đồ bị ngã căn bản là không dám đứng lên, không phải chúng nó không đứng được, mà là do không dám đứng, bởi vì trong tay Diệp Thiên Vân là đồng bọn của chúng, làm sao dám tìm đường chết, vì thế chỉ dám hoảng loạn nhìn hắn. nguồn TruyenFull.vn Diệp Thiên Vân nhìn bọn họ rồi nói: Hắc Hổ ở chỗ nào? Hắn tìm tao có chuyện gì? Thanh âm không chút tình cảm nào. Ngay ở trong quán bar Mãnh Hỗ ở phố Trung Hoa, hắn là ông chủ nơi đó. Còn lại thì tôi không rõ, hình như là làm việc giúp người ta. Thằng côn đồ đang quỳ vội vàng nói. Dtg nghe xong tiện thể nói: Vậy chúng mày dẫn tao đến quán bar đó, tao muốn gặp thằng Hắc Hổ một lần. Hắc Hổ gặp phải Diệp Thiên Vân thì đúng là xui xẻo rồi. Diệp Thiên Vân nói xong liền thả thằng kia xuống, mà hai thằng dưới đất cũng vội vàng bò dậy, không dám nghĩ ngợi, sợ chọc giận Diệp Thiên Vân. Tên côn đồ hỗn láo, vừa rồi còn vô cùng kiêu ngạo, nhưng mà giờ thì lại như là con gà bại trận, chỉ dám cúi đầu dẫn đường. Diệp Thiên Vân đi theo phía sau, chỉ lát sau đã đi tới cửa quán bar, hắn nói với mấy thằng kia: Chúng mày khong cần đi vào, tao tự mình vào là được. Mấy thằng kia nghe xong cứ như là vừa từ địa ngục bay thẳng lên thiên đường vậy, chạy còn nhanh hơn thỏ nữa. Diệp Thiên Vân ngẩng đầu lên nhìn tên quán bar "Mãnh Hổ", xem ra quán cũng không lớn, khu vực cũng không tốt, chỉ là cái biển màu đen rất được, thoạt nhìn rất bá đạo. Hắn đẩy cửa quán bar vào, bên trong cũng không khác gì, thoạt nhìn thì có vẻ có chút xa hoa, nhưng mà cũng chỉ tầm thường, điển hình kết hợp tục tĩu của Trung- Tây, mà giờ còn đang là buổi sáng, trong quán chỉ có 5, 6 người đang nói chuyện phiếm. Bồi bàn đi tới hỏi: Tiên sinh, anh đi mấy người. Diệp Thiên Vân nhìn hoàn cảnh chung quanh một chút rồi nói: Tôi muốn tìm ông chủ của các anh, hắn có ở đây không? Nói xong, Diệp Thiên Vân ngồi xuống một chỗ gần đó. Bồi bàn nhìn kỹ Diệp Thiên Vân hồi lâu rồi nói: Tiên sinh, xin hỏi anh tên gì? Tôi đi thông bao chút. Diệp Thiên Vân nói: Anh cứ nói là có lão bằng hữu đến tìm là được, hắn sẽ hiểu. Diệp Thiên Vân nói xong, bồi bàn hơi do dự một chút, sau đó mới xoay người đi lên lầu. Chừng qua 2 phút sau, một nam nhân béo, bụng rất lớn cứ như đang mang thai, ánh mắt cùng khuôn mặt trông rất không hài hòa, đang chậm rãi cùng người bồi bàn đi tới, hai mắt vẫn nhắm híp tịt lại, hình như có chút cận thị, hắn đi tới trước mặt Diệp Thiên Vân rồi bừng tỉnh nói: Tôi không nhận ra anh. Diệp Thiên Vân gật đầu nói: Ông là Hắc Hổ sao! Ngày hôm qua có phải ông kêu người đến phá cái xe Pasate của tôi? Nói xong hai mắt Diệp Thiên Vân vẫn nhìn chằm chằm vào nam nhân béo này. Nam nhân béo này suy nghĩ một lúc rồi cẩn thận nói: Anh là ai? Anh làm sao mà biết được. Lời này vừa nói ra, hắn chợt phát hiện có chút không đúng. Diệp Thiên Vân bình thản nói: Thừa nhận là tốt rồi, là ai kêu mày phái người đạp xe tao ? Nam nhân béo kia cười lạnh nói: Nhận tiền của người, thay người làm việc, đây là quy củ của bọn tao. Cho dù mày có tìm đến cửa rồi thì sao tao phải sợ, tao là... Vừa nói thằng béo vừa làm một thủ thế với thằng bồi bàn bên cạnh, có vẻ là ám hiệu. Đánh hắn căn bản là không cần công phu, Diệp Thiên Vân lúc này tung ra một quyền như tia chớp, thằng béo lập tức ngã ngửa ra tránh, nhưng Diệp Thiên Vân sao cho nó cơ hội, hắn đột nhiên bước lên trước túm tóc thằng béo, bồi cho hắn thêm một phát nữa, thằng này lập tức hôn mệ. Mặc dù nó còn chưa nói hết, nhưng mà trong mát Diệp Thiên Vân, cũng không cần khó khăn như thế! Người trong quán bar nhất thời yên tĩnh hẳn, ai cũng không ngờ được nam nhân kia mới rồi còn bình tĩnh mà giờ hung ác như vậy, mấy người này sau lưng đã ướt đẫm mồ hôi. Diệp Thiên Vân dùng khăn trải bàn lau máu trên tay, hắn nhìn bốn phía, nhưng không ai dám đối mặt với hắn, tất cả đều cúi đầu thật thấp. Diệp Thiên Vân cầm chén trà trên tay uống một ngụm, sau đó đổ hết lên đầu thằng béo. Rất nhanh thằng béo đã tỉnh lại, chẳng qua là hai mắt nó còn chưa mở, thân thể cũng không cử động, đầu thì liên tục chảy máu. Diệp Thiên Vân cũng không đánh nặng tay, vì thế nhìn thương thế của nó rồi nói: Mày mà cũng đáng làm xã hội đen sao? Trong vòng 3 ngày mà không nói ra người nhờ mày đập xe của tao là ai, tao đến tìm mày là được rồi. Nói xong, Diệp Thiên Vân rời khỏi quán bar.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]