Tiếng gió rít gào, nhưng Lâm Huyền lại như không nghe thấy, giờ phút này tất cả lực chú ý của hắn đều tập trung trong việc tu luyện.
Thời đại mãng hoang, nhân loại bắt đầu tu luyện.
Tu luyện được chia làm hai phái là Võ Đạo và Hồn Đạo, khi đó c*̃ng có người thử đồng tu Võ Hồn (tu luyện cùng lúc cả hai phái),nhưng mà kết quả cuối cùng là cả hai đều thăng cấp chậm chạp, chẳng khác người thường.
Lâm Huyền có Thần Đạo Công Pháp, võ đạo tu luyện rất nhanh, nhưng dù sao vẫn cần thời gian để củng cố cảnh giới, tránh thăng cấp quá nhanh mà dẫn đến căn cơ không vững.
Củng cố cảnh giới cần thời gian, Lâm Huyền lại không muốn lãng phí một chút thời gian nào.
Lâm Huyền muốn thử đồng thời tu luyện võ đạo và linh hồn.
Trước khi thử, hắn hỏi qua Trát Nhĩ Khắc.
Nhưng mà Trát Nhĩ Khắc đối với chuyện này cũng không thể cung cấp quá nhiều kinh nghiệm, chỉ có thể dặn đi dặn lại Lâm Huyền cẩn thận.
Lâm Huyền là người thẳng tính, nếu đã muốn thử thì tự nhiên sẽ toàn lực ứng phó.
Đầu tiên là hắn vận chuyển Thần Đạo Công Pháp, nguyên khí xung quanh tràn vào trong cơ thể liên tục không ngừng.
Sau đó hắn để linh hồn xuất khiếu (linh hồn bay ra khỏi thân thể),chuẩn bị tu luyện linh hồn.
Song, ngay lúc linh hồn xuất khiếu, Lâm Huyền suýt chút nữa thì từ trên lưng Phi Sư rơi xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dai-tong-su/4646944/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.