Lâm Huyền vô cùng chắc chắn, rằng e là nếu lần này xuống mộ thì năm người này đều sẽ chết ở trong mộ.
Mộ cổ hồn sư không phải ai cũng có thể đi vào được.
Ninh Ca nhìn vẻ mặt của Lâm Huyền không chút thay đổi, hắn cười nói.
"Tiểu tử, ngươi sợ rồi phải không?"
Nực cười, dĩ nhiên là Lâm Huyền không sợ. Hắn trà trộn vào phủ Càn Châu
chính là vì mộ cổ hồn sư mà.
"Không sợ."
Ninh Ca không tin tưởng cho lắm, hắn an ủi Lâm Huyền.
"Nói thật đi, không sao đâu. Ngay lúc đầu khi tiểu công tử tìm chúng ta dưới mộ cổ thì chúng ta cũng rất sợ đấy."
"Tiểu công tử nói cho chúng ta biết, rằng chỉ cần năm người chúng ta giúp hắn xông vào mộ cổ thì coi như hoàn thành nhiệm vụ, một mình hắn sẽ đi vào mộ
thất."
Xông vào cửa mộ sao?
Có vẻ như những người này biết được tin tức cụ thể của mộ cổ hồn sư.
"Ninh Ca, ngươi có thể nói rõ ràng một chút được không?"
Ninh Ca cho rằng Lâm Huyền thích thú, hắn cười hê hê.
"Ngươi có biết chuyện trước đây mộ cổ hồn sư vừa bị phát hiện không?"
"Có từng nghe một chút."
"Lúc đó trong phủ có một đứa nhóc nha hoàn không cẩn thận chạm phải cơ quan của mộ cổ hồn sư, nên đã làm cho mộ cổ hiện ra."
"Trong phủ xuất hiện mộ cổ, nhưng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dai-tong-su/4646917/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.