Hai bên hành lang có treo đèn tường trên vách, cứ mỗi ba bước bọn họ đi lên phía trước thì sẽ có đèn tường sáng lên.
Điều kỳ lạ là, ngọn lửa cháy lên trong đèn tường không phải màu đỏ, mà là một màu xanh kỳ dị.
Một tên hộ vệ nói nhỏ.
"Ôi mẹ ơi, thật đúng là dọa người mà."
Ninh ca trừng mắt nhìn hắn một cái: "Chú ý cảnh giác, đừng có phân tâm!"
Quan Tử Ngạo nói.
"Im lặng hết đi, đến rồi!"
Một nhóm người đi đến cuối đường của hành lang, chỗ này có một cái gò đất.
"Suỵt!"
Không biết từ đâu thổi đến một cơn gió kỳ lạ, đèn tường xung quanh đều được đốt lên, rồi cửa mộ xuất hiện trước mặt mọi người.
Cửa mộ được làm từ đồng thau, hoa văn bên trên vô cùng quái dị, có hình vẽ mấy con yêu thú thượng cổ đang chém giết nhau.
Cửa mộ chỉ cách bọn họ có một trăm mét, trên mặt đất ở giữa thì rơi lả tả rất nhiều xương cốt con người.
Không nghi ngờ gì nữa, những hài cốt này đều là của những hộ vệ phủ Càn Châu trước kia đến tìm mộ mà chết vào ba mươi năm trước.
"Két két!"
Có tiếng kim loại ma sát vang lên, một con khôi lỗi được làm bằng đồng thau từ trong bóng tối xông ra.
Lâm Huyền nhíu mắt quan sát, khôi lỗi của hồn sư làm ra với khôi lỗi của thời đại này khác nhau một trời một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dai-tong-su/4646918/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.