Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
“Có vấn đề gì đâu? Anh cứ đi cùng ổng đi!”
Nghe thằng em nói xong câu này, cư nhiên khẩu khí lại mang đầy sự chẳng để tâm khiến cho tôi phải dùng ánh mắt tràn đầy kinh ngạc mà nhìn nó.
“Mày nói gì vậy?” Ngây người nửa ngày, tôi quyết định cho nó cơ hội thu hồi lại câu nói đó. “Tao không nghe lầm chứ? Mày muốn tao đồng ý hẹn hò với Vương Trình Hiên?”
Tôi không hiểu thằng em mình đang nghĩ cái quái gì.
Tôi không thích Vương Trình Hiên, tại sao phải cho anh ta cơ hội? Cho người ta cơ hội bừa bãi không phải là một việc làm có đạo đức. Cũng không thể vì không có được tình cảm của Thẩm Thiệp Vũ mà liền lấy người khác để lấp chỗ trống trong tâm hồn được, dùng người ta để chữa thương của mình là không nên.
“Em nói, anh cùng Vương Trình Hiên ra ngoài giải sầu một chút, có gì không tốt chứ?” Nó gật đầu.
Ánh mắt của tôi nhìn thẳng vào thằng em, chỉ thấy nó rất thảnh thơi đi vòng vòng trong phòng tôi mà nhìn đông nhìn tây sờ mó tùm lum, hiển nhiên cảm thấy bản thân mình nói chẳng có gì sai cả.
“Khoan đã, mày nói rõ chút, tại sao mày lại nghĩ cùng Vương Trình Hiên ra ngoài thì chẳng có vấn đề gì chứ? Mày có biết anh ta đang theo đuổi tao hay không?”
“Ừ!” Thằng em nhún vai. “Biết chứ.”
“Mày muốn tao lợi dụng anh ta để quên Thẩm Thiệp Vũ?” Tôi lại hỏi.
“Hả?” Nó choáng váng. “Hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-danh-vat-ngu/2686495/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.