Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
À … Còn phải gửi cho hắn ngàn con hạc giấy.
Sáng thứ bảy vừa rời giường, bỏ qua tâm tình buồn khổ đêm hôm qua, tôi quyết định kéo thằng em ra ngoài dạo phố, mua quà sinh nhật cho Thẩm Thiệp Vũ.
Chỉnh trang xong, một chút lâu, chỉ thấy thằng em đang vùi đầu trong sofa chơi game trên điện thoại di động.
“Đi thôi!” Tôi đưa tay đẩy vai nó thúc giục.
“Đi?” Nó chẳng thèm ngẩng đầu lên mà hàm hồ đáp lời, “Đi đâu? Hôm qua không phải anh đang cân nhắc ra ngoài cùng Vương Trình Hiên hay sao?”
“Tao nói sẽ ra ngoài cùng anh ta hồi nào?”
“Hả?” Thằng em không tin được mà ngẩng đầu nhìn tôi chằm chằm. “Anh.. Trời ban cho anh cơ hội tốt vậy mà anh lại lãng phí! Anh sẽ bị trời phạt!”
“Tùy mày muốn nói sao thì nói! Đi thôi!” Tôi giựt lấy điện thoại di động trên tay nó, vừa đi ra ngoài vừa thảnh thơi nói. “Cho nên chính là, hôm nay tao rất rãnh rỗi, mày phải cùng tao đi mua quà sinh nhật cho Thẩm Thiệp Vũ!”
“Không đi! Tại sao em phải đi!”
“Bởi vì tao là anh mày! Đi!”
Không chịu nhìn thằng em đang giãy dụa, khóe môi tôi nhếch lên một nụ cười rồi kéo nó ra cửa, dự định cho bản thân một ngày vui vẻ.
XXXXXXXX
“Đây là cái gì?” Ánh mắt tôi lòe lòe chiếu sáng nhìn vào cái tủ kính lớn. “Cực kỳ — dễ thương! Tao chưa thấy cái nào lớn như thế!”
Thằng em còn chưa kịp phản ứng, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-danh-vat-ngu/2686497/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.