Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
“Hello!”
Tôi vừa vào cửa phòng học, Trần Nghị Phong liền mang khuôn mặt tươi cười xông tới.
“À, hi!” Tôi lễ phép gật đầu.
Chậm rãi đi tới chỗ ngồi của mình, đặt balo xuống, y cư nhiên cũng chạy theo tới, khiến tôi hết hồn.
“Có chuyện gì sao?” Tôi ngồi xuống, từ trong ngăn kéo lấy ra xấp giấy nhỏ để gấp hạc, hai tay bắt đầu làm.
Mỗi ngày cũng chỉ có lúc này có thể quang minh chánh đại mà gấp hạc giấy thôi, đợi khi Thẩm Thiệp Vũ vào lớp, thì tôi chỉ có thể trong lúc học lén lén đưa lưng về phía hắn mà gấp.
“Cậu gấp hạc giấy tặng người sao? Cho ai? “Người đó” đúng không?” Trần Nghị Phong cười đến mập mờ.
“Ừ.” Tôi thừa nhận gật đầu, sau đó chợt có một ý niệm hiện lên trong đầu.
Chờ một chút … Tặng 1000 hạc giấy để hoàn thành ước nguyện cho “bạn thông thường” có phải quá kỳ quái hay không, có vẻ hơi kiểu cách thì phải?
“Quả nhiên!” Y đắc ý ngẩng cằm lên. “Hãy gọi tớ là thiên tài!”
“Đồ ngu!” Tôi mắt trợn trắng. “Rốt cục có chuyện gì?”
“À! Được rồi, hôm nay cùng nhau đi ăn trưa đi!”
Hửm? Có chuyện không bình thường.
Tôi chuyển ánh mắt từ hạc giấy trong tay sang người của Trần Nghị Phong.
Biểu tình của y có vẻ rất bình thường, nhưng tôi tin tưởng y tự dưng chủ động rủ tôi ăn trưa nhất định có chuyện bất bình thường.
“Có ai cùng đi ăn? Lữ Nhân Chuẩn, còn ai nữa?” Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-danh-vat-ngu/2686493/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.