Mục Niệm Từ từ xa chạy tới, cũng mặc kệ đám hắc y nhân xung quanh, nàng vội vàng ôm lấy Lục Đạo vào lòng. Gương mặt tuyệt mỹ giờ đã ngập trong nước mắt
“ Lục Đạo!! sao em lại ngốc như vậy chứ?”
Mục Niệm Từ cũng vừa tỉnh lại thôi, khi ở trong xe thấy cảnh Lục Đạo cùng đám người Vũ Văn Hải đánh nhau, nàng lập tức chạy ra.
Khi đến nơi, câu nói cuối cùng của Lục Đạo tựa như một thanh búa tạ hung hăng đánh vào tâm khảm của nàng
Một câu này, còn hơn bất kì một câu tỏ tình sến súa nào, để cho Mục Niệm Từ trái tím rung động.
Lục Đạo tựa đầu vào đôi ngực lớn mà mềm mại của Mục Niệm Từ, nhìn cô gái nhỏ này vì mình rơi lệ, trong lòng hắn vui hơn tết.
Mặc dù thủ đoạn này có phần quá đáng, nhưng trong tán gái, dùng thủ đoạn là điều tất yếu
Lại nói, Lục Đạo nghĩ chỉ cần mình về sau đối sử thật tốt với Mục Niệm Từ, làm cho nàng sống được hạnh phúc vui sướng thì cảm giác áy náy liền không còn nữa rồi
Tuy trong lòng suy nghĩ xấu xa nhưng Lục Đạo không có bộc lộ ra ngoài, mà giả vợ thổ huyết, cố gắng nở nụ cười
“ ha..ha, ngốc sao? không có ah. Đối với bạn gái mình, em đều như vậy. Không phải Thúy Kiều là ví dụ sao?”
Nụ cười của hắn rất cứng ngắc, nhưng giọng điệu lại rất thản nhiên. Phẳng phất điều hắn nói ra là chân lý vậy
Lời Lục Đạo nói khiến Mục Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuc-lien-minh/2194205/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.