Phòng cấp cứu.
“Bệnh nhân bị mất quá nhiều máu. Tình trạng rất nguy kịch.”
“Ông nhất định phải cứu bố tôi! Bao nhiêu tiền tôi đều có thể trả!”
“Haizz, Từ thiếu, anh nghe tôi nói. Vấn đề không phải là chuyện tiền bạc, mà là...”
“Cái gì?” – Từ Thiên Bảo bắt đầu mất kiên nhẫn.
“Nhóm máu của bố anh thuộc loại máu hiếm. Ngân hàng máu của bệnh viện chúng tôi không có đủ máu để tiếp cho ông ấy...”
“Sao có thể? Bác sĩ, liệu máu của tôi...”
“Chúng tôi đã kiểm tra, máu của anh không thể truyền cho ông ấy được.”
“...”
“Chúng tôi sẽ cố hết sức.”
Vị bác sĩ an ủi nói một câu, ông quay đầu lại định đi về phòng làm việc của mình. Bỗng một trận gió lạnh ào đến, một cô gái hùng hổ xông về phía ông.
“Cô à, đây là bệnh viện, mong cô nhẹ nhàng...”
“Xét nghiệm máu cho tôi. Tôi là con gái của Từ Thiên Tư.”
Bác sĩ bị An Hạ dọa cho sợ hết hồn. Ông ngoảnh lại nhìn Từ Thiên Bảo. Từ Thiên Bảo cũng vô cùng chấn động. Đúng rồi, bố anh còn có một cô con gái cơ mà. Chỉ là anh chưa từng coi cô như em gái...
Cho nên mới không nghĩ đến việc An Hạ có thể sẽ cùng nhóm máu với bố anh.
Bây giờ cô ấy đang đứng đây... Có phải cô đã tha thứ cho bố rồi không? Nghĩ đến đây, anh gật đầu với bác sĩ:
“Đúng thế, cô ấy là con gái của bố tôi, là...em gái của tôi.”
Bác sĩ chưa kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-toi-la-tac-gia-ngon-tinh/1997628/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.