Sau khi nghe câu hỏi của cô, hắn từ từ đáp:
" Không! Sự lựa chọn ấy của em không sai."
Cô lại nói:" Vậy anh muốn em đi sao?"
" Không muốn! Nhưng mà đó là gia đình thật sự của em. Điều nên làm mà."
Cô chăm chú nhìn gương mặt góc cạnh anh tuấn của hắn, sự thản nhiên quá đỗi làm cho cô có chút không vui.
" Dù sao cũng không phải đi luôn đúng không?"
Cô ậm ừ:" Em tính là học xong quay trở về với mọi người sau đó kiếm việc gì đó ở đây làm cũng được mà. Dù sao em cũng đính hôn với anh rồi muốn chạy cũng không được.
Mấy chữ cuối cô nói khẽ lại nhưng không qua được đôi tai thính của hắn.
Môi Thượng Âu Dật hơi nhếch lên:" Em học mấy câu đó ở đâu vậy!"
" Trong tiểu thuyết tình yêu An An tặng em đó!"
" Ít đọc mấy cái đấy lại đi. Tập trung vào bài vở thì hơn."
" Vâng. Nhưng mà đọc thật sự cuốn hút lắm luôn."
Hắn bật cười:" Xì, trẻ con!"
Chuyện cô quyết định sang Châu Âu với nhà họ Đường bên đó đã báo cho bà Đường và Đường Nam Kỷ rồi. Bà ấy vui lắm, cô nói muốn ở lại một tuần cũng là để thu xếp tạm biệt các bạn ở đây bà ấy liền vui vẻ đồng ý ngay lập tức. Mà mấy ngày này bà Thượng đều không ra khỏi phòng, có vẻ bà sốc lắm. Thật sự muốn trốn tránh việc phải nói lời tạm biệt Đường Ôn Mạn -người bà hết mực yêu thương chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-thuong-tong-hom-nay-khong-pha/3351222/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.