Lâm Chu bình tĩnh nói: "Đừng để cha con nghe thấy những lời này của con, con và cả Lục Dương nữa tốt nhất nên tránh xa hai chị em đó ra.
"Buổi tối chạy ra ngoài đến nữa đêm mới trở về, ai mà biết bọn chúng đã đi đâu làm gì.Lục Ý liếc mắt nhìn lên phía lầu ba, lạnh nhạt nói: "Con biết rồi."
Cái thứ rắc rưỡi gì, cũng đều chạy tới nhà bọn họ.
...
Ngày hôm sau.
Cố Mang và Cố Tứ từ trên lầu bước xuống ăn cơm.
Tâm trạng không tốt.
Cũng bởi vì những người hầu trong nhà họ Lục mới sáng sớm đã đến làm phiền bọn họ, gọi bọn họ xuống ăn cơm, sắc mặt của bọn họ càn thêm âm trầm.
Đáy mắt lạnh như băng, có vài tia máu đỏ từ khoé mắt.
Lục Dương nhìn thấy có người ngồi xuống đối diện mình, anh vô ý ngước mắt lên nhìn, ánh mắt lập tức cứng đờ.
Cô gái cúi đầu, hàng mi dài và dày che khuất đôi mắt.
Sắc mặt của cô không được tốt lắm, hơi tái nhợt nhưng không ảnh hưởng đến vẻ ngoài xinh đẹp bắt mắt của cô.
Những người đẹp ở trường trung học Minh Thành không phải là ít, thậm chí còn có những ngôi sao nhí nổi tiếng trong các lớp nghệ thuật.
Nhưng không một ai trong số những người đó xinh đẹp bằng cô gái trước mặt.
Ngay cả khi cô mặc một bộ quần áo rất bình thường và buồn nhạt, cô vẫn đẹp đến mức khiến cho người khác không thể rời mắt.
Lục Ý không thể nhìn nỗi nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-luc-tong-khong-phai-dang-vua/3483376/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.