Khi tất cả mọi người đều không thể hiểu chuyện gì đang sảy xa, thanh niên kia đã bị Cố Mang túm lấy ném qua vai, đập mạnh xuồng nền đất. Những công tử khác khi nhìn thấy điều đó, mặt biến sắc không còn một chút máu.
Họ đã quen với sự hung hăng kiêu ngạo, bọn họ chưa bao giờ chịu thua thiệt hay mất mặt như hiện tại.
Nhìn chằm chằm vào người con gái vừa đánh anh em mình, hai tay bọn họ nắm chặt thành quả đấm.
"Đem cô ta bắt lại, tối nay anh em chúng ta nhất định phải dạy cho cô ta một bài học!"
Lão đại trong đám người đó nghiến răng ken két nói.
Khoé miệng khẽ nhếch lên, dáng vẻ vô cùng lười biếng, đôi mắt xinh đẹp nhíu lại, mang theo một chút lạnh lẻo.
Tự tìm cái chết.
Một cước đạp ra một cách hung dữ, lực rất lớn, trực tiếp đá bay người thanh niên trước mặt, người thanh niên nằm rạp trên đất, muốn bò dậy cũng bò không nổi.
Nắm lấy nắm đấm đang vung thẳng vào người, một tiếng răng rắc vang lên, lực tay của Cố Mang trực tiếp bóp nát sương cổ tay của người thanh niên, tiếng hét thảm thiệt của thanh niên vang lên.
Còn một người duy nhất chứng kiến những người anh em của mình nằm rạp trên đất, kêu la thảm thiết. Trong một khoảnh khắc cảm thấy có chút rùng mình, sợ hãi.
Theo bản năng cảm nhận được nguy hiểm, bước chân từ từ lùi lại, muốn bỏ chạy.
Đột nhiên trước mắt, có một bóng đen lướt qua, cơ hồ không thể nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-luc-tong-khong-phai-dang-vua/3483375/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.