Thẩm Dịch hiểu rằng An Nhu cần hành động, không phải lời nói. Anh bắt đầu thể hiện sự quan tâm tinh tế và đều đặn, luôn giữ đúng khoảng cách chuyên nghiệp trong công việc, nhưng lại gần gũi trong đời sống.
Một tuần sau, Thẩm Dịch lấy lý do bàn bạc chi tiết về bối cảnh sinh hoạt của nhân vật trong phim, yêu cầu được đến thăm căn hộ hiện tại của An Nhu. Cô miễn cưỡng đồng ý.
Căn hộ của An Nhu ở một khu chung cư cao cấp nhìn ra sông. Thiết kế nội thất tối giản, sang trọng, nhưng lại thiếu đi hơi ấm.
Anh dừng lại ở căn bếp. Căn bếp này lớn hơn căn bếp cũ của họ, hiện đại hơn, nhưng lạnh lẽo. Anh nhớ lại căn bếp nhỏ ấm cúng ngày xưa, nơi cô luôn chờ anh về dù muộn đến mấy.
An Nhu đứng dựa vào quầy bar, khoanh tay trước ngực, giữ vẻ điềm tĩnh. "Anh Thẩm, nếu anh đã xem xong, chúng ta quay lại phòng khách để bàn về kịch bản."
Thẩm Dịch quay lại nhìn cô, ánh mắt anh đầy sự day dứt. Anh vẫn giữ xưng hô khách sáo khi cô chưa chấp nhận.
"Cô An, tôi xin lỗi. Tôi muốn nói chuyện riêng một chút." Anh hít một hơi sâu, rồi chuyển sang xưng hô riêng tư hơn. "Anh thấy em sống tốt, anh mừng. Nhưng căn nhà này... nó không có chút hơi ấm nào."
An Nhu cau mày: "Anh đến đây để đ.á.n.h giá nội thất của tôi sao?"
"Không," anh bước lại gần cô hơn, ánh mắt anh chạm vào ánh mắt cô. "Anh đến đây để xin lỗi."
"Lời xin lỗi đó anh đã nói rồi," cô đáp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-xin-dung-chay/5057030/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.