Vết thương ở cổ tay An Nhu không quá nghiêm trọng, nhưng nó đủ để Thẩm Dịch có cớ để giữ liên lạc. Anh kiên quyết đưa cô đến phòng y tế của đoàn làm phim để băng bó. Suốt quãng đường đi, bàn tay anh vẫn nắm chặt cổ tay cô, mặc cho cô có cố gắng giằng ra vài lần.
Sau khi băng bó xong, Thẩm Dịch lại càng bám sát. Anh yêu cầu Hà Quân hủy bỏ tất cả lịch trình buổi tối của mình, nói rằng cần phải đích thân thảo luận lại về thiết kế trang sức, vì sự cố vừa rồi đã làm anh có những ý tưởng mới.
An Nhu biết rõ anh đang dựng chuyện. Cô quyết định đối diện.
"Anh Thẩm," cô nói, giọng cô lạnh lùng và dứt khoát khi họ đứng ở bãi đậu xe, "Tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện nghiêm túc. Bây giờ, không phải tư cách đối tác, mà là tư cách cá nhân."
Thẩm Dịch hiểu ý cô. Anh dựa lưng vào chiếc xe của mình, chiếc áo sơ mi lụa dính chút bụi bẩn của phim trường, nhưng khí chất vẫn ngời ngời. Anh gật đầu: "Được. Tôi nghĩ đã đến lúc chúng ta nên rõ ràng."
An Nhu tiến đến gần anh, ánh mắt cô sắc lạnh như muốn muốn xuyên thấu anh.
"Anh đã làm gì suốt tuần qua?" cô chất vấn. "Bữa ăn sáng không được mời. Sự cố t.a.i n.ạ.n được 'giải cứu' quá đúng lúc. Anh theo dõi lịch trình của tôi. Anh muốn gì?"
Cô nhấn mạnh từ cuối cùng, đầy sự nghi ngờ và tổn thương. Ba năm ly hôn không đủ để cô quên đi sự vô tâm và lừa dối (dù là vô tình)
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-xin-dung-chay/5057029/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.