Sau buổi thử nghiệm ánh sáng đầy căng thẳng, An Nhu thắt chặt hơn ranh giới giữa công việc và đời tư. Cô kiên quyết yêu cầu mọi trao đổi phải thông qua email và các cuộc họp chính thức, tránh mọi tiếp xúc cá nhân không cần thiết.
Tuy nhiên, Thẩm Dịch là một người nổi tiếng với sự kiên trì trong nghề nghiệp, và giờ đây, anh dùng sự kiên trì đó để theo đuổi cô.
Sáng thứ Hai. An Nhu đến studio muộn hơn thường lệ một chút, do phải giải quyết một vấn đề về nguyên liệu. Vừa bước vào phòng làm việc, cô đã ngửi thấy mùi cà phê Arabica hảo hạng và bánh mì nướng thơm lừng.
Một chiếc hộp giữ nhiệt màu xám bạc, cùng một cốc cà phê được đặt ngay ngắn trên bàn cô, bên cạnh là một tờ giấy note nhỏ.
An Nhu cau mày. Cô nhìn sang trợ lý của mình, Tiểu Mai.
"Cái này là sao?"
Tiểu Mai khẽ lắc đầu, vẻ mặt vô tội: "Dạ, là Thẩm Dịch gửi đến ạ. Anh ấy không vào, chỉ nhờ Hà Quân gửi. Hà Quân nói là 'bổ sung năng lượng cho nhà thiết kế chính trước khi bắt đầu một tuần làm việc đầy thách thức'."
An Nhu đứng nhìn chiếc hộp. Cô biết Thẩm Dịch rất sành ăn, những món anh chọn chắc chắn không phải là đồ ăn vặt. Anh đang cố gắng dùng sự quan tâm tinh tế để phá vỡ phòng tuyến của cô.
Cô đưa tay định vứt chiếc hộp đi, nhưng Tiểu Mai lại nói thêm: "Dạ, trưa nay cô có cuộc họp kéo dài ba tiếng, không có thời gian ăn trưa ạ. Anh Thẩm Dịch đã gửi đồ ăn sáng lành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-xin-dung-chay/5057028/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.