Thẩm Dịch đã tìm ra một lý do hoàn hảo để "hẹn hò" với An Nhu. Anh nói rằng kịch bản yêu cầu cảnh nhân vật chính hồi tưởng về những ngày đầu yêu nhau tại một quán cà phê quen thuộc, và anh cần cô đi cùng để mô phỏng chính xác không gian và cảm xúc.
"Quán cà phê này có thiết kế kiến trúc rất độc đáo," anh nói qua điện thoại, giọng điệu chuyên nghiệp. "Em là nhà thiết kế, anh cần gu thẩm mỹ của em để chọn địa điểm quay chính xác nhất."
An Nhu biết anh đang cố tình, nhưng yêu cầu này không thể từ chối vì nó liên quan trực tiếp đến dự án.
Chiều hôm đó, họ gặp nhau tại quán cà phê Giấc Mơ Xanh, một nơi yên tĩnh, cổ kính nằm khuất trong một con hẻm nhỏ. Đây chính là nơi họ gặp nhau lần đầu tiên, nơi Thẩm Dịch lần đầu tiên thú nhận tình cảm với cô.
An Nhu bước vào quán. Không gian vẫn không thay đổi: ánh sáng vàng dịu, mùi cà phê rang xay thoang thoảng, và tiếng nhạc Jazz du dương.
Thẩm Dịch đã ngồi ở chiếc bàn quen thuộc cạnh cửa sổ. Anh mặc một chiếc áo len cổ lọ màu xám than, chiếc quần tây đơn giản. Vẻ ngoài của anh hôm nay ấm áp và dịu dàng hơn, không còn khí chất ngôi sao lạnh lùng thường thấy.
Anh đứng dậy khi cô đến. Chiều cao của anh vẫn áp đảo, nhưng ánh mắt anh lại vô cùng mềm mại khi nhìn cô. Cô ấy hôm nay mặc một chiếc áo khoác dạ mỏng màu nâu caramel, mái tóc xõa tự nhiên. Vẻ đẹp của cô vẫn thu hút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-xin-dung-chay/5057031/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.