Chương trước
Chương sau


Chương 636

“50 cái, em cảm thấy hai tay em có thể đeo hết 50 cái sao?” Dường như Hoắc trì Viễn vẫn có chút không tin. Không cần nói gì thêm Dương Nguyệt Quyên thật sự là một mẹ kế thượng hạng, một kẻ bịm bợm.

“Không đeo được thì đeo lên cổ. Anh đều muốn!” Tề Mẫn Mẫn đi qua, vui vẻ cười lăn lộn.

“Đeo lên cổ, em muốn có một bộ Hoàng Kim Giáp sao?” Hoắc trì Viễn buồn cười hỏi.

“Đeo cổ không hết thì còn chân, bắp chân!” Tề Mẫn Mẫn cười khẽ.

Hoắc trì Viễn gửi một icon ‘toát mồ hôi: “Nhóc con, trang sức trong hôn lễ anh đã chuẩn bị một bộ cho em rồi. Em không cần để ý đến Dương Nguyệt Quyên. Bà ta mua 200 chiếc vòng vàng thì chúng ta cũng không đeo!”

Tề Mẫn Mẫn cảm thấy ấm áp trong lòng, cười trả lời: “OK!”

“Em thích cái gì? Kim cương, ngọc trai? Ruby? Emerald? Saphire?…” Hoắc trì Viễn hỏi thật.

“Cái gì cũng được nhưng không phải vàng thôi!” Tề Mẫn Mẫn nhớ lại 50 chiếc vòng tay ở trên bàn nước kia cảm thấy lạnh lẽo cả người.

“Anh sẽ chọn giúp em!” Hoắc trì Viễn cười nói.

“Không cần tốn quá nhiều tiền bạc, chỉ là hình thức thôi!” Tề Mẫn Mẫn sợ Hoắc trì Viễn lại đi đấu giá một đồ trang sức về, vội vàng dặn dò. Kỳ thật, cô cũng không có quá nhiều tham vọng về tiền tài hay trang sức. Cái cô để ý là Hoắc trì Viễn quan tâm đến cô.

“Anh muốn em trở thành cô dâu xinh đẹp nhất thế giới!” Hoắc trì Viễn yêu chiều trả lời.

“Bản tiểu thư bình thường cũng rất xinh đẹp!” Tề Mẫn Mẫn trả lời.

“I know! Nhóc con, em đã nghe đến đá Para hồng chưa?”

“Đó là cái gì?” Tề Mẫn Mẫn tò mò hỏi.

“Đó là đá Saphire hồng, đẹp như một đóa hoa sen. Em tìm trên mạng đi, nếu thích thì nói với anh!”

“Được!”

“Ngọc bích màu hồng quất…. Ngọc bích không phải màu xanh sao? Màu hồng quất? Có phải hơi tục khí hay không?” Tề Mẫn Mẫn nằm úp sấp trên giường, một bên lầm bầm lầu bầu một bên lên mạng tìm kiếm. Lúc cô nhìn thấy chiếc khăn Para pha trộn kết hợp hai màu hồng cam, cô lập tức vất bỏ mọi băn khoăn trong đầu, vui vẻ nói: “Thật đẹp nha!”

Tề Mẫn Mẫn lập tức mở hộp tin nhắn, gửi cho Hoắc trì Viễn một tin: Chú, khăn Para quá đẹp! Thật giống như mây ngũ sắc trên bầu trời sau cơn mưa vậy.

Khuôn mặt Hoắc trì Viễn lập tức nở nụ cười: OK!

Tề Mẫn Mẫn: Chú, em sửa lại sai lầm cho anh.

Hoắc trì Viễn:?

Tề Mẫn Mẫn: Khăn Para không phải là màu hồng quất tục khí, mà là một loại ngọc bích hòa quyện giữa hai màu hồng cam.

Hoắc trì Viễn lập tức gửi qua một khuôn mặt tươi cười: Là màu hoa sen. Khăn Para tại Sri Lanka có nghĩa là hoa sen. Nó đại biểu cho sinh mệnh cùng sự thanh khiết. Giống như cảm giác mà em mang đến cho anh vậy, một loại sinh động thuần khiết.

Ánh mắt Tề Mẫn Mẫn lập tức mang theo hưng phấn: Chú, em thật tốt như vậy sao?

Hoắc trì Viễn: Ừ!

Tề Mẫn Mẫn cười khẽ hỏi: Vậy có phải anh có chút thích em không?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.