Khi ấy rõ ràng họ hài lòng về cô mà, Lâm Tử Lạp nhíu mày, lẽ nào tìm được người khác thích hợp hơn rồi?! 
Nghĩ như vậy, Lâm Tử Lạp cũng không khó tiếp nhận. 
Buổi tối. 
Tông Triển Bạch về nhà thì vào phòng làm việc, hình như là xử lý chuyện công việc. 
Buổi chiều Lâm Tử Lạp nghe ngóng được những món mà Tông Triển Bạch thích ăn từ má Vương, cô đích thân chuẩn bị bữa tối. 
Má Vương cười nói: “Đây mới là điều một người vợ nên làm.” 
Lâm Tử Lạp cúi đầu cười, nếu không phải có việc cần giúp đỡ thì cô sẽ không chủ động lấy lòng anh đâu. 
Má Vương thở dài: “Bà chủ qua đời từ rất sớm, ông chủ cưới vợ hai nên cậu chủ rất ít khi về nhà, đừng thấy cậu ấy lạnh lùng, thật ra cậu ấy rất trọng tình cảm.” 
Lâm Tử Lạp cũng không nói, chỉ im lặng lắng nghe. 
“Cô Tần đó đã cứu cậu chủ khi còn nhỏ, sau này lớn lên vẫn luôn đi theo cậu ấy. Trước kia, cậu chủ cũng không thích cô ấy nhưng từ 
sau lần đi công tác kia về đã thay đổi thái độ. Có điều cô cũng đừng để ý, dù sao cô mới là chủ nhân chính thức.” Má Vương vỗ vai cô an ủi. 
Lâm Tử Lạp cúi đầu cười khổ, anh tốt với ai, cô cũng thật sự không thể nói gì. 
Mặc dù là quan hệ vợ chồng nhưng hai người lại vô cùng xa lạ. 
Cô hiểu rất rõ cuộc hôn nhân này. 
Lâm Tử Lạp nhìn thoáng qua phòng làm việc, nghĩ tới cà phê đen sáng nay Tần Lộ Khiết pha, vì thế bèn hỏi: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-mang-thai-anh-yeu-em/171902/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.