Vậy mà cô ấy lại biết tiếng nước A. 
Nếu trước kia cô ta vẫn chưa chắc chắn cô ấy là cô gái đêm đó thì 
bây giờ cô ta có thể khẳng định rồi! 
“Thư ký Tần?” Cấp dưới không hiểu vì sao đột nhiên cô ta lại dừng bước bèn lên tiếng nhắc nhở: “Cuộc họp sắp bắt đầu rồi.” 
Tần Lộ Khiết đưa giấy tờ trong tay cho cấp dưới: “Anh đưa tài liệu này cho tổng giám đốc Tông trước đi, lát nữa tôi sẽ qua.” 
“Vậy ngày mai cô tới nhé.” Vì người biết tiếng nước này thật sự là ít, mặc dù Lâm Tử Lạp không có kinh nghiệm làm việc nhưng cô biết tiếng nước A là đủ rồi. 
Lâm Tử Lạp đứng lên, hơi khom người: “Cảm ơn.” 
Cô vui mừng ra khỏi phòng phỏng vấn, cô vừa ra thì Tần Lộ Khiết đi vào. 
“Người phụ nữ vừa nãy không đạt yêu cầu ứng tuyển, không được nhận.” 
“Mặc dù cô ấy không có kinh nghiệm làm việc nhưng cô ấy biết…” 
“Lời tôi nói không có tác dụng phải không?” Tần Lộ Khiết hơi nghiêm nghị. 
Cô ta là thư ký của Tông Triển Bạch, còn là bạn gái của anh, có khả năng sẽ trở thành mợ chủ của nhà họ Tông, ai dám đắc tội chứ? 
Mặc dù nhân viên phỏng vấn cảm thấy tiếc nhưng vẫn đồng ý. 
“Vâng.” 
Lâm Tử Lạp ra khỏi toà cao ốc, lòng đầy vui vẻ, cô cảm thấy đã nhìn thấy hy vọng của cuộc sống. 
Cuộc sống đang dần dần đi vào quỹ đạo từng chút một. 
Cô gọi taxi ở bên đường rồi về nhà họ Lâm. 
Taxi nhanh chóng dừng trước cửa biệt thự nhà họ Lâm, cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-mang-thai-anh-yeu-em/171901/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.