Thẩm Nhược Giai nhìn anh thở dài, cô không biết phải nói sao với anh.
"Thiên, em biết chuyện của anh và chị Đình Đình em thực sự rất hâm mộ hai người. Hai người có Tiểu Trạch là điều tốt đẹp nhất trên đời nay em cảm thấy bản thân không có khúc mắc với thằng bé cả."
"Giai Giai, không phải anh chối trách nghiệm . Anh công nhận mình là người đàn ông đầu tiên của Đình Đình nhưng Tiểu Trạch thực sự không phải con anh."- Âu Dương Thiên oan uổng nói.
Thẩm Nhược Giai ngơ ngát, bàn hoàng, ngã ngửa.
"Tiểu Trạch không phải con anh."
Âu Dương Thiên chắc nịch gật đầu.
Thẩm Nhược Giai ngẩn người ngồi xuống giường, anh bước đến ngồi cạnh cô.
"Giai Giai."- Âu Dương Thiên đưa có một phong thư.
Thẩm Nhược Giai nghi ngờ mở ra xem, đọc qua một lượt Thẩm Nhược Giai trở lên trầm ngâm quay lại phía anh.
"A Thiên, em không muốn con biết chuyện này."- Thẩm Nhược Giai quay lại nhìn anh.
"Được." Âu Dương Thiên gật đầu đồng ý.
"Vậy chuyện gả con gái em tính sao."
"Đừng có mơ."- Thẩm Nhược Giai bỗng nhiên tức giận đứng dậy rời đi.
Tại sao chứ, con trai anh có gì không tốt. Đẹp trai thông minh hơn nữa gả cho con anh không phải sẽ không mất con gái sao? Tránh được việc mẹ chồng nàng dâu. Nhìn con bé đi dễ thương biết bao làm sao anh có thể rơi vào tay người khác dày vò con bé được chứ. Nghĩ đi nghĩ lại anh thấy gả cho con trai anh vẫn là tốt nhất.
Càng nghĩ càng thấy sum sướng, anh nhất định phải lên kế hoạch lâu dài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu-hoa-tinh-nhan/1144753/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.