Phong nghe tôi nói bột lưu huỳnh, anh nhìn nhìn tôi, cau mày hỏi:
- Sao em biết bột lưu huỳnh?
Tôi kéo bộ quần áo của mình đang trên tay Thu Cúc lại, vừa ngửi vừa nói:
- Lúc đi học em học hóa khá ổn đó, này trên quần áo em cũng có nữa nè.
Phong nhìn tôi lại nhìn sang Thu Cúc đang run lẩy bẩy, anh cau mày, giọng đanh thép:
- Cô định làm cái trò gì vậy, cô giỡn mặt với tôi hả?
Tôi nhanh tay đóng cửa phòng để quần áo lại, lia mắt quan sát Thu Cúc. Từ lúc bị phát hiện đến giờ ánh mắt cô ấy chưa nhìn tôi lần nào mà tất cả chỉ dồn vào nhìn Phong. Cứ như nhìn một người rất quan trọng với cô ta vậy. Thoáng tôi nghĩ... có lẽ nào... Thu Cúc thích Phong không?
Nghe Phong hỏi mà Thu Cúc vẫn im lặng, môi cô ta cắn vào nhau, hốc mắt rưng rưng ửng đỏ.
Phong cau mày rất chặt, anh giận thiệt sự, quát to:
- Trả lời tôi, là ai sai cô làm cái chuyện này? Ai?
Nghe Phong quát mà tới tôi còn giật mình, thấy tôi run người, Phong liếc mắt sang, anh nhẹ nhàng kéo tôi lại, vuốt ve sau lưng tôi trấn an.
Thu Cúc vẫn không trả lời, ánh mắt cô ta chỉ nhìn chằm chằm vào Phong. Tôi cảm thấy cứ 6 mắt nhìn nhau như thế này chắc đến sáng, tằng hắng vài tiếng, tôi nhìn về phía Thu Cúc, hỏi nhỏ:
- Thu Cúc, cô....thích cậu Tư sao?
Nghe tôi hỏi, Thu Cúc cả kinh nhìn tôi, hai mắt cô ta trố ra thật lớn. Ngay cả Phong bên cạnh cũng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cau-tu/1404670/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.