*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nóng..
nóng quá
Em không muốn đắp chăn.” Cảnh Triệt dịu dàng dỗ dành: “Nóng cũng phải đắp chăn, ra mồ hôi là khỏe, sẽ không khó chịu nữa.”
Quý Quân Tuyết bị sốt đến mức đầu óc choáng váng, theo bản năng đạp chăn ra, nhưng Cảnh Triệt lại giữ chặt chăn đè trên người cậu
Cậu không còn chút sức lực nào nên không thể đẩy ra được
Bất đắc dĩ, Quý Quân Tuyết lại chạm vào bàn tay lạnh lẽo của Cảnh Triệt, theo bản2năng nắm lấy như vớ được cọng rơm cứu mạng vậy
Cậu nắm lấy tay anh ta, áp lên mặt mình rồi trượt xuống cổ, xuống ngực
Cảm giác lạnh lẽo làm cho thân thể nóng rực của cậu cảm thấy thoải mái hơn một chút.
“Ưm...” Quý Quản Tuyết nóng bức, khó chịu khẽ rên rỉ.
Cảnh Triệt hốt hoảng, đột ngột rút tay lại, trái tim trong lồng ngực bỗng nhiên đập điên cuồng, máu nóng trào dâng khắp người, lo lắng rằng anh ta mà không đi thì giây sau sẽ không giữ được mình mà xông lên mất
Cảnh Triệt đắp kín chăn cho Quý Quân Tuyết
Đắp chăn kín rồi uống thuốc, một lúc sau sẽ không khó chịu nữa.”
“..
Nóng quá..
Nước...”
Quý Quân Tuyết khó chịu nhỏ giọng kêu.
Cảnh Triệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850314/chuong-1290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.