*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Anh đi làm đây
Em ăn cháo đi
Anh đã giúp em xin nghỉ ở trường rồi
Hôm nay em cứ nghỉ một ngày cho khỏe.” Nhìn tờ giấy nhắn lại, khuôn mặt trong sáng, rạng rỡ của Quý Quân Tuyết nở một nụ cười
Trong đầu chợt hiện ra, hình như tối qua anh Cảnh Triệt đã chăm sóc cậu cả một đêm
Cho cậu uống nước..
uống thuốc..
Uống nước, uống thuốc? Lúc này Quý Quân Tuyết mới mơ hồ nhớ tới chuyện tối qua, cậu giật mình, đột nhiên trợn tròn mắt, không thể tin nổi mà nhéo mình một cái
Nhất định là cậu nằm mơ, anh Cảnh Triệt sao có2thể dùng miệng mớm thuốc cho cậu được chứ
Hai người bọn họ đều là con trai mà..
Quý Quân Tuyết đột nhiên suy nghĩ một lúc, lại thấy chuyện này vẫn có khả năng
Anh Cảnh Triệt luôn cực kỳ săn sóc cậu, tối qua chỉ sợ cậu đã không chịu uống thuốc nên anh ấy bị ép, không còn cách nào mới có thể dùng cách đó.
Nghĩ vậy, không hiểu sao, trong lòng Quý Quân Tuyết cảm thấy hơi thất vọng...
Hôm nay, Cảnh Triệt về sớm hơn bình thường một chút
Nghĩ tới trong nhà còn có người bệnh nên mới hơn ba giờ, anh ta đã nghỉ làm sớm và về nhà
Lúc về đến nơi đã là ba, bốn giờ.
Cảnh Triệt đỗ xe xong, bước xuống và7đi qua vườn tới cửa chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850315/chuong-1291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.