*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“À, bác chỉ là muốn nhắc nhở cháu đừng ngồi xe buýt đi về, đông người lắm, cháu gọi xe mà về, ở cửa bệnh viện còn có khu vực riêng cho xe taxi, mặc dù hơi đắt...”
Cảnh Y Nhân thầm hít sâu một hơi, có cảm giác muốn đập chết bà ta ngay lập tức.
Cô ngồi xe gì thì liên quan gì đến bà ta? Lười nghe bà ta lải nhải mấy từ vô nghĩa, cô nhanh chóng rời đi.
Cảnh Y Nhân làm sao mà biết bà ta vốn nghĩ vừa rồi Cảnh Y Nhân đã đưa hết tiền cho bà2ta. Bà ta lo cô không có tiền về thì sẽ đòi bà ta trả lại.
Lúc Cảnh Y Nhân trở lại biệt thự, Lục Minh cũng đã tan làm. Vừa vào phòng, Cảnh Y Nhân đã nhìn thấy Lục Minh đang ôm Tiểu Đâu Đâu chơi đùa trong phòng khách.
Có hai đứa con nhưng Lục Minh chỉ coi Tiểu Đâu Đâu như bảo bối.
Hiển nhiên, Lục Minh có chút trọng nữ khinh nam. Cảnh Y Nhân đôi giày ở huyền quan, Lục Minh nghe thấy tiếng liền quay đầu, thấy là Cảnh Y Nhân đã trở lại. Anh vô thức hơi nhíu mày, lập tức đứng lên giao đứa trẻ cho bảo mẫu rồi đi về phía Cảnh Y Nhân rồi bình tĩnh hỏi:7“Sao em vừa mới hết ở cữ đã ra ngoài thể:
Nói xong, Lục Minh nhận lấy túi và áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849756/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.