*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe thấy tiếng Lục Minh, bên kia điện thoại hơi im lặng.
“Cậu là ai thể?” “Tôi là chồng Y Nhân.” “À! Là cháu rể đấy à! Thế thì làm phiền cháu nhé!”
“Không có gì.” Lục Minh lạnh nhạt tắt điện thoại. Sau đó, anh bảo tài xế đến bệnh viện đón người. Cảnh Y Nhân bưng một2đĩa cà chua vừa rửa ra.
“Ai goi thé?”
“Bác gái ở quê của Cảnh Y Nhân kia,muốn ở nhờ vài ngày.” Cảnh Y Nhân lập tức trừng to mắt: “Anh đồng ý rồi à?”
“Anh đồng ý rồi.”
“...” Cảnh Y Nhấn có chút nghẹn lời, không phải cô keo kiệt không cho bác gái ở, mà là cô căn bản không hề lưu lại số điện thoại cho bà ta.
Hiển nhiên, bà ta đòi số điện thoại từ nhân viên điều dưỡng, bây giờ Lục Minh đã đồng ý rồi, cô cũng khó mà nói gì thêm. Cũng chỉ ở vài ngày thôi, hẳn là không có vấn đề gì.
Dù nói thế nào thì đó cũng là bác gái của Cảnh Y Nhân trước đây, nghĩ vậy, Cảnh Y Nhân đành bỏ7qua.
Lúc ăn cơm chiều, bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849757/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.