Bà ta thẹn quá hóa giận, cả vú lấp miệng em.
“Nó có chỗ nào giống phụ nữ mang thai hả? Mặt mũi non nớt, có đứa nào còn trẻ như thế đã mang thai không? Dù có thì chắc chắn là ăn cơm trước kẻng, không biết xấu hổ để dính bầu, người trẻ tuổi bây giờ dễ dãi thế đấy!” Cảnh Y Nhân tức giận, bất ngờ đứng bật2dậy khỏi ghế, nếu không phải bà ta lớn tuổi thì cô đã cho bà ta một bạt tai rồi.
“Vậy bà làm gì có điểm nào giống người già, ngoài khuôn mặt đầy nếp nhăn ra thì chẳng có điểm nào giống cả. Bà không thể chứng minh bà là bà lão, vì sao tôi phải nhường chỗ cho bà? Bây giờ ở đâu cũng có người giả trang thành6bà lão, cậy già cả đi khắp nơi lừa người khác nhường ghế đấy!” Cảnh Y Nhân lấy lời của bà ta, trong bầu vẽ gáo” mà phản bác lại bà lão. (*) Trông bầu vẽ gáo: Ý là dựa theo dáng vẻ mà bắt chước theo. Mắng xong, trong lòng thoải mái hơn, cô ngồi xuống ghế, tỏ ý không muốn nhường chỗ. Bà ta tức giận đến nỗi7cả người run lên, chợt túm cánh tay Cảnh Y Nhân kéo cô ra.
Cảnh Y Nhân đột nhiên hất tay: “Bà có chịu để yên hay không? Chỉ là một chỗ ngồi thôi, bà ngồi xuống được lợi lộc gì sao?”
Hành khách bên cạnh khuyên bảo: “Bà ơi, sao bà cứ phải cướp ghế với một người phụ nữ mang thai thể, có cần thiết phải làm vậy không? Đằng4trước cô ấy cũng có người trẻ tuổi sao bà không mắng người ta?”
“Đúng đấy!” “Đúng đấy!” Mấy hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849695/chuong-670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.