Mỗi lần xe dừng lại là rung lắc rất mạnh, dạ dày Cảnh Y Nhân cuộn lên cảm giác ghê miệng, choáng váng đầu óc.
Lúc tới trung tâm thành phố, người lên xe chật ních. Trong không khí tràn ngập đủ các thứ mùi, thậm chí phía sau còn có một người đàn ông bắt chéo chân hút thuốc.
Hành khách bên cạnh nhắc nhở mấy lần mà hắn ta vẫn dửng dưng, mãi sau đó, hắn ta mới mở hé cửa sổ ra. Một luồng gió2lạnh thổi vào, lạnh đến mức những người xung quanh run rẩy. Đây là lần thứ hai Cảnh Y Nhân đi xe buýt, lần đầu tiên cô không phải chen chúc như vậy.
Lúc này, một bà lão cầm ô lên xe, bà ta mặc áo khoác lông khá thời thượng, quẹt thẻ cho người già rồi nghiêng người chen vào trong. Vì muốn chiếm được chỗ ngồi, bà lão không ngừng chen vào bên trong, cho tớ khi chen tới chỗ gần Cảnh Y Nhân thì6mới dừng lại.
Hai bàn tay bà ta nhăn nheo nhưng lại làm móng, bà ta vịn lên chỗ tựa lưng của Cảnh Y Nhân.
Bà lão theo bản năng quan sát Cảnh Y Nhân, sau đó nhìn thoáng qua phía trước cô có một người đàn ông cao to đang ngồi ghế thuộc khu vực màu vàng, trước nữa là một người phụ nữ đang ôm một đứa bé. Ba chiếc ghế thuộc khu vực màu vàng đã bị hai người trẻ tuổi chiếm lấy. Trong lòng7bà lão có chút không thoải mái, bà ta vươn bàn tay thô kệch vỗ nhẹ một cái lên vai Cảnh Y Nhân. “Con nhóc này, mày không biết chỗ ngồi này phải nhường cho người già sao?” “...” Khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849694/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.