“Cô Cảnh, cô cứ yên tâm, tôi đảm bảo là cô sẽ không chết đâu. Tôi chưa từng thấy cô gái nào chết vì kinh nguyệt cả.”
“...” Nghe vậy, trong lòng Cảnh Y Nhân lộp bộp một cái, vô thức thì thào: “Kinh nguyệt?”
Hóa ra là kinh nguyệt à? Đúng là cô đã từng nghe nói về chuyện này, khi nữ tử đến kỳ kinh nguyệt thì sẽ phải cử hành lễ thành nhân, chứng minh rằng không lâu sau là có thể đính hôn.
Cô chỉ mới nghe nói khi có kinh nguyệt thì sẽ bị ra máu, nhưng lại chưa từng được trải nghiệm.
Hóa ra là thân dưới sẽ chảy máu à?
Nghĩ tới đây, Cảnh Y Nhân theo bản năng nhìn cái gói dày dày trong tay, sợ là vật này dùng để ứng phó vụ chảy máu này đây.
Cảnh Y Nhân ngồi dậy, tay cầm cái gói rồi chống người rời khỏi giường, mông toàn là máu, mất mặt chết đi được, sợ máu lại tiếp tục chảy xuống chân nên cô phải bò xuống khỏi giường rất chậm. Lục Minh tiện tay đỡ lấy cô, dìu cô đến nhà vệ sinh. Cảnh Y Nhân vốn không định để Lục Minh cùng vào hỗ trợ nên thuận tay đóng cửa lại luôn.
“...”
Chuyện này đương nhiên phải tránh đi để xử lý rồi, nhưng rốt cuộc cái thứ quái quỷ này dùng như thế nào đây? Cảnh Y Nhận đặt mông ngồi xuống bồn cầu để tránh máu me chảy khắp nơi. Cô sờ sờ túi xanh lam trong tay, lật qua lại lật lại. Cứ thể kẹp giữa hai chân à? Cảnh Y Nhân nghĩ nghĩ rồi nhíu mày, lắc đầu. Không phải, cái thứ này to quá, chỉ hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849047/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.