Mấy ngày nay, cô thường thấy cậu và Lan đi cùng nhau, còn nói chuyện rất vui vẻ.
Cô thấy trái tim mình nhói lên từng hồi, mặc dù đã tự nhủ với bản thân mình rằng, phải nghĩ cho Lan.Vì vậy, hãy quên tình cảm của mình đi.
Nhìn ra ngoài cửa sổ, Lan và cậu đang đi song song cười nói vui vẻ, cô cười buồn.
-------------------
"Sắp tức điên mất thôi"
Đây có lẽ là tâm trạng hiện giờ của cậu.
Cậu bực mình lắm, từ lần trước cậu cho phép Lan ngồi cùng bàn thôi mà cô ta tưởng cậu có cảm tình, đi theo cậu suốt.
Nếu không phải đang thực hiện kế hoạch thì cậu đã cho cô ta sống dở chết dở rồi.
Còn Phong Nguyệt nữa, từ khi thấy cậu và Lan thân thiết là chẳng thèm đoái hoài gì đến cậu, lúc nào cũng ngồi một mình đọc sách, học cũng không đi cùng, lại còn để cái tên Bảo đến gần nữa chứ.
Nhìn cái tên Bảo và cô ngồi học bài mà cậu muốn giết người quá, nhưng nghĩ lại, nếu cậu hành xử như thế thì kế hoạch công cốc à?
Cậu nhịn, cậu nhịn.
------------------
Lan thường ngồi cùng bàn với cậu lúc giờ ra chơi, cậu cũng không nói gì.
Một lần Lan mạnh bạo hỏi cậu một câu:
-Chúng mình làm bạn được không?
Cậu không suy nghĩ đáp:
-Được
Lan mừng rỡ, vậy có nghĩa là cô có thể nói chuyện cùng cậu được rồi, còn nữa, cô chưa thấy người con gái nào có thể nói chuyện với cậu như vậy, nếu vậy thì, chẳng lẽ, cậu ấy có cảm tình với mình.
Lan đỏ ửng mắt, nhìn cậu. Bây giờ cậu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-mau-ve-day-voi-anh/200578/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.