Tặng 1 chương trước khi đi thi,hihi,cám ơn các bạn đã ủng hộ nha.
Sáng hôm sau, cậu dậy sớm đi học, ngồi vào bàn, cậu thắc mắc
-Phong Nguyệt đâu rồi mẹ?
Bà Liên lắc đầu trả lời
-Nguyệt đi học trước rồi
Cậu nhíu mày suy nghĩ,cô ấy hiền vậy, lúc nào cũng nghe lời cậu răm rắp, lần nào cũng đi học cùng cậu,tại sao hôm nay lại đi sớm mà không chờ cậu vậy nhỉ?Chẳng lẽ
Cậu nghĩ đến tối hôm qua, cô về muộn, chảy nước mắt rồi lảng tránh cậu
Nghĩ rồi, Bảo Long đứng dậy, đi học mà không nói lời nào với mẹ mình.
Bà Liên ngạc nhiên một lúc rồi như hiểu ra, ắt hẳn hai đứa con bà đang có chuyện gì đó.
Cậu phi chiếc BMW trên đường phố, mà không đi xe ô tô
Đến trường, cậu xuống xe, bước vào lớp, lặng thinh nhìn cô
Cô đang ngủ
-Phong Nguyệt, cô dậy ngay cho tôi_Cậu quát lên làm cả lớp nín thở
Cô đang nằm gục xuống bàn, nghe thấy tiếng hét theo phản xạ ngẩng lên, ánh mắt bị vướng bởi nước mắt làm cô không nhìn rõ người trước mặt
Cậu đờ người khi nhìn thấy cô khóc, khóc đến mức mũi đỏ ửng, mặt chỉ toàn nước là nước mắt
Cậu lặng giọng
-Rốt cuộc hôm qua xảy ra chuyện gì?
Lan vừa bước vào lớp đã nghe thấy tiếng Bảo Long, cô ta giật mình, rồi hoảng sợ nhìn cô, nếu Phong Nguyệt nói ra thì chắc cô chỉ có chết,vì Bảo Long rất ghét phiền toái và nhất là con gái.Mà khi cô nói ra,thì cô ta chỉ có con đường chết
Cô không nói gì, cô biết im lặng như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-mau-ve-day-voi-anh/200577/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.