Bác tài xế lái xe chở cậu đi học,qua gương chiếu hậu, khuôn mặt bốc chốc đầm đìa mồ hôi.
Cậu.... cậu đang cười?
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì mà có thể làm cậu-bang chủ máu lạnh cười thế này?
Nhưng cho dù có thắc mắc thế nào,bác cũng không dám hỏi,vì sợ rằng mình nói sai, bác sẽ bị cậu "giết" mất.
Cậu đang ngồi trong ô tô, lại nghĩ đến cảnh hôn ngày hôm qua, cậu mỉm cười.
Cuối cùng thì cũng có thể biểu đạt tình cảm của mình rồi.
Nhưng chốc chốc lại nghĩ đến phải hôn đứa con gái khác, mặt cậu sa sầm.
Nhưng để tăng phần kịch tính cho trò chơi, cậu sẽ làm.
"Sắp đến lúc, cô phải bốc hơi ra khỏi thế giới này rồi đấy,nhưng tôi phải làm cho cô đau đớn thì mới thực vừa lòng,đừng trách tôi tàn nhẫn,chỉ có thể trách vì cô dám động đến người con gái của tôi".
------------------
-Hôm nay,cô tỏ tình?_Bảo nghiêng đầu hỏi Lan.
-Ừ,phải bắt lấy thời cơ chứ?_Lan cười khẩy, mấy ngày nay, cô ta luôn nghĩ Bảo Long đã có tình cảm với cô ta.
-Làm gì thì làm chứ cô mà động đến Phong Nguyệt thì đừng có trách tôi._Bảo liếc mắt cảnh cáo
Lan cười khinh bỉ, chung hội chung thuyền cái khỉ gì chứ?Khi cô ta đã có được Bảo Long thì tên Bảo kia cũng bị đá văng ra ngoài thôi, còn lời hứa sẽ giúp hắn tán tỉnh Phong Nguyệt cũng đừng mơ được giúp đỡ.
--------------
Hôm nay cũng vậy, cô không đi cùng xe với cậu.
Cô luôn cố dậy sớm để tránh mặt cậu.
Chỉ là cái cảnh hôn tối qua vẫn cứ lởn vởn trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-mau-ve-day-voi-anh/1324600/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.