Đồ ăn sáng của cậu._Bảo Long chìa hộp xôi mới mua cho Lan.
Trong ánh mắt cô ta vụt lên một tia vui mừng, nhưng vẫn hỏi lại:
-Cho mình ư?_Khuôn mặt Lan tỏ vẻ ngạc nhiên.
Cậu gật đầu.
-Lan trong lớp nhé, mình ra ngoài có chút việc_Thực chất là cậu không muốn ở lại một giây nào, nhìn mặt con bé đó giả tạo kinh khủng.
Cậu vừa ra khỏi lớp, một đám ruồi nhặng trong lớp, bao gồm có vài tiểu thư nhà giàu như Anh Thư.
-Ghê nhỉ?Không ngờ hai người hẹn hò thật đấy à?
-Nhìn đẹp đôi mà, tôi sẽ ủng hộ hai người họ....Cơ mà,chỉ có Ngọc Lan mới đủ tài năng để hạ gục Bảo Long thôi, cậu ta thay đổi rõ rệt luôn kìa, đối với cậu không còn lạnh lùng như trước nữa...
-Đúng vậy nha, Ngọc Lan thật có bản lĩnh.
Trong lòng Lan vui mừng khôn tả khi được khen, nhưng vẫn ra vẻ ngượng ngùng
-Không, thật ra thì con người gặp được người mình yêu thì sẽ thay đổi mà, phải không?
Bọn con gái kia gật đầu lia lịa.
Cô ta nói bóng gió vậy, có nghĩa là, Bảo Long vì yêu cô ta nên thay đổi là truyện đương nhiên.
Anh Thư cười như không cười, đôi mắt cô ta xuất hiện vài tia lạnh lẽo khó nhận ra.
Cô ta chợt thấy đói bụng, vì sáng chưa ăn gì nên cũng chạy ra can-teen.
Còn khuyến mãi cho Lan một nụ cười đầy chán ghét.
-Nguyệt, cậu đi can-teen không?_Bảo hỏi,tiện thể thay đổi cách xưng hô cho thân mật.
Nghe thấy câu hỏi của đối phương, cô quay đầu lại, nhìn Bảo.
Dây phút ấy, cả hai chìm trong im lặng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-mau-ve-day-voi-anh/1324601/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.