1 tháng mình drop,cuối cùng mình cũng comeback, các độc giả của mình có nhớ tớ không?
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
-Cô là bạn gái của Bảo Long?_Người đối diện hỏi Lan.
Người cô ta run cầm cầm,ấy thế mà vẫn giữ nguyên trạng thái kiêu ngạo của tiểu thư nhà giàu.
-Đúng vậy,mấy người là ai?Tại sao bắt cóc tôi đến chỗ này?
-Hahaha_Tiếng cười của cả bọn vang lên.
-Thật không ngờ, cô vẫn kiên cường gớm nhỉ?Vậy bọn tôi xem cô cố được bao lâu._Người bịt kín mặt đứng đầu nói.
-Chúng mày, đánh nó cho tao._Người con gái đó hét lên
Tất cả những người đằng sau dồn dập chạy đến,túm tụm đánh Ngọc Lan.
Cô ta hoảng loạn thực sự, bản tính kiêu ngạo cũng biến mất.Ngồi thụp xuống đất,hai tay ôm lấy đầu.
Những người mặc áo đen không nương tình mà liên tục đánh vào người cô ta.
Nếu là con gái bình thường, ít nhất cũng chịu được vài đòn,nhưng đằng này, cô ta lại là tiểu thư nhà giàu,ăn kiêng để giữ dáng, người gầy như que củi nên chẳng mấy chốc cô ta đã ngất đi.
Nhận thấy khoảnh khắc mình chờ đợi nhất cuối cùng đã đến,người con gái áo đen cười sung sướng,bước đến chỗ Lan, biết chắc cô ta không nghe thấy, mới nói:
-Tôi sẽ cho cô nếm trải mùi vị này dần dần.
Ra hiệu cho đám thuộc hạ về,người con gái ấy cũng lao lên mô tô phóng đi.
Nghe chính miệng Bảo Long nói, cô ta vẫn chẳng thể hiểu nổi, rốt cuộc Ngọc Lan có gì tốt?
Nếu nói về tài năng, cô ta chẳng bằng một mống của cô.
Nói về nhan sắc, cô ta chỉ được cái nét yểu điệu thiết tha, được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-mau-ve-day-voi-anh/1324602/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.