Đúng lúc đó Huân Vũ xuất hiện thì Tử Tuyết lại ngã xuống sàn nói:
"Chị em xin chị! chị tha cho em, em không có giành địa vị trong căn nhà này của chị đâu!học hic hic hic hic "
..."Tao chưa làm gì mày mà " Cô đưa hai tay trước...
..."Này làm gì đấy? " Huân Vũ lại đỡ Tử Tuyết...
"Anh! chị ấy..., chị hic hic hic hic " ôm Huân Vũ khóc sướt mướt
"Thôi không sao có anh đây rồi " đỡ Tử Nguyệt đứng lên
"Ôi! lại diễn kịch! diễn riết không biết mệt hay sao? " Tử Nguyệt liếc nhìn
"Cô còn chưa xong với tôi đâu mà ở đó nói vậy? " Huân Vũ trợn mắt
"Thế! anh làm gì tôi? À! không phải là em chồng định làm gì chị? "
"CHÁT "
Huân Vũ đi lại tát Tử Nguyệt ông quản gia nghe cãi vã chạy vào rồi vọi chạy lên gọi Tuấn Duật
"Ây da " Da mặt của Tử Nguyệt hiện lên rõ vết đỏ khi bị Huân Vũ tát vào mặt
"Cậu tưởng làm thế tôi sẽ sợ cậu à? "
"Cái tát đó tôi chỉ thay Tử Nguyệt tát cô, trả lại lúc nãy cô đẩy Tử Tuyết "
" hahaha! sao nghe nực cười thế nhở? Vậy tôi hỏi cậu? Vợ cậu làm nước nóng đổ lên tay tôi,thế tôi cũng phải trả lại mới được "
"Cái đó là sự cố không tính "
"Sự cố không tính? " một giọng lạnh lùng từ sau lưng Huân Vũ vang lên
"Anh.. " Huân Vũ giật mình
"Câu lúc nãy cậu nói gì? Nói lại xem nào? " đi lại khoác tay lên vai Tử Nguyệt
"Thì... là sự cố không tính "
"Hay...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-em-bot-nghich-lai-di/1726284/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.