"Ủa hai người thân nhau từ khi nào vậy? " Tử Nguyệt hỏi
"Ủa cậu không biết về mối quan hệ giữa anh em tụi tui hả? " Nam Khanh cười, nụ cười mang đầy ẩn ý
"Vậy tức là hai người.... " Tử Nguyệt trỏ tay vào người họ nhưng chưa kịp nói dứt lời thì Thuý Châu nói
"Chết rồi! Nguyệt ơi! Hai người họ bị dính tiếng sét ái tình rồi "
"Ây! ghê quá vậy? " Tử Nguyệt nhăn mặt "Sao giờ mày? chồng tao nó bêđê rồi làm sao giờ? đời con gái của tao đi trao cho thằng bêđê hả mạy?"
"Chời bạn trai tao? Chẳng lẽ tao lại yêu một thằng bêđê rồi làm ăn gì được nữa? " ôm Nguyệt, hai người khóc oà lên "huhu"
Nam Khanh và Tuất Duật cười sặc sụa vừa cười Tử Nguyệt và Thuý Châu
"Hai người cười gì? " Châu
"Dui lắm hả gì cười?" Nguyệt
"Dui thì cười " Khanh cười
"Ừ vậy cười nữa đi? Nguyệt mình đi chơi thôi cho hai người họ ngồi đó cười tiếp đi "
"Oke đi " Châu với Nguyệt nắm tay nhau dắt đi ra cổng
"Ây chết! " Hai người đồng thanh lên với vẻ mặt căng thẳng đuổi theo Châu với Nguyệt
Châu láy xe chở Nguyệt đi ngang qua một shop quần áo. Truyện mới cập nhật
"Ê? Vào xem không " Châu
"Đi "
Nam Khanh với Tuất Duật đuổi theo hai người nói " Thôi xin lỗi mà! Đừng giận anh nhe vợ /Châu! Tha lỗi cho anh nhe " hai người đồng thanh
"No no! Đâu có dễ mà tha lỗi đến thế " Nguyệt
"Hừm! Đồ ở đây không đẹp hay mình đi chỗ khác đi! Hay đi bar
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-em-bot-nghich-lai-di/1726285/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.