Thời gian đã trôi qua lâu, vết thương của nó cũng đã lành hẳn, mọi sinh hoạt của nó đã đi vào nề nếp như lúc trước.
Hôm đó, sau khi tan học xong, hắn và anh nói có công chuyện, xong liền chạy đi, với bản tính tò mò nó liền kéo cô chạy theo bọn hắn.
Đến nơi bọn hắn dừng lại, bước vào trong, chúng nó cũng không toan tính liền bám đuôi theo sau, nơi tụi nó và hắn đi vào là một căn biệt thự cực kì rộng lớn, nhưng căn biệt thự này khác hẳn với các căn biệt thự khác, không lộng lẫy, không tráng lệ, không ấm áp, mà chính xác là một căn thự thự đầy huyền bí, ghê sợ, kèm theo “ mùi máu tanh “.
Chiếc cổng tự động được bật mở, bọn hắn thong thả bước, tụi nó vẫn thập thò đi phía sau, nó thì vẫn cứ nhìn chăm chăm vào tụi hắn, còn cô thì nhìn xung quanh, bỗng người cô cứng đờ người lại tại chỗ, hai mắt cô mở to, miệng lắp bắp nói, rồi ngã quỵ xuống đất:
- Cái.... cái quái... gì thế??? Aaaaa....
Nghe tiếng của cô, nó giật nảy người, quay phắt người rồi chạy tới bên cô. Tụi hắn nghe thấy tiếng hét của cô cũng vội vã quay đầu chạy ra.
Nó chạy lại hỏi cô:
- Có chuyện gì vậy mày?
- Cái.... cái đó.
Theo ngón tay chỉ của cô, nó và tụi hắn nhìn theo.... là sọ người!
đang nằm lăn lóc trên thảm cỏ xanh biết đầy sức sống.
Nó vừa nhìn theo thì, miệng thét, người giật nảy về phía sau. Tụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-cam-em-roi-vong-tay-anh/2920543/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.