“Mẹ kiếp! Cái sảnh chính tìm hoài sao không ra?”
“Mẹ kiếp! Lại lạc vào cái chỗ nào rồi”
“Aaaa! Phải đến sảnh chính để làm thủ tục xuất viện chứ, nếu không thì làm sao đủ tiền để đóng viện phí.”
“Lại lạc nữa”
“Sảnh chính đâu?”
.....
Tình cảnh bây giờ, một cô bệnh nhân xinh đẹp đang đi vòng quanh khu VIP của bệnh viện, chu môi muốn tìm ra cái thứ được gọi là “sảnh chính” để làm thủ tục xuất viện
Nhưng có lẽ, cô ấy mắc chứng bệnh “mù đường”!
“Cái bệnh viện mà làm như là cái mê cung vậy. Rộng hết chỗ nói”
“Không biết bệnh viện của chúng tôi đã làm gì cho Đại tiểu thư đây buồn bực?”
Giọng nói trầm ấm, nam tính mang theo vài phần thăng trầm vang lên trong không khí yên tĩnh...
Người nọ có một nụ cười như gió xuân. Giọng nói trầm ấm mang theo mê luyến. Mãnh liệt và cuồng dã! Khuôn mặt người nọ có thể khiến cho mọi phụ nữ trên thế gian có thể chết đi sống lại. Bạc môi mỏng đầy lạnh lùng khẽ nhếch lên một đường cong hoàn hảo. Sóng mũi cao, thẳng ánh lên vài nét nghiêm nghị hiếm có của một người đàn ông thành đạt. Đôi mày rậm nam tính, vầng trán cao rộng toát lên vẻ thông minh. Và thứ đặc biệt nhất chính là đôi mắt kia, đôi mắt xanh ngọc bích đầy bí ẩn và ảm đạm, không một tia gợn sóng. Đôi mắt này, có chứa nhiều đau thương!
Người nọ không giống như Ngạo Sư Tử. Nét đẹp của Ngạo Sư Tử tỏa sáng như vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/violet-no-muon-thoat-khoi-so-phan-bi-tham/2213355/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.