_Hoắc Song Tử
Đêm nay, trăng thật đẹp quá!
Ánh sáng của nó rọi khắp nơi trên trần thế phàm tục...
Thứ ánh sáng đó mang lại niềm vui, mang lại hạnh phúc
Nhưng tại sao? Tại sao nó lại không rọi vào lòng tôi?
Liễu Ma Kết...
Tên người con gái ấy từng phút, từng giây và thậm chí là từng khắc đã thâm nhập vào tận cốt tủy của tôi. Hình ảnh cô gái luôn mỉm cười cầm chiếc áo sơ mi trên tay, hình ảnh cô gái luôn mỉm cười chờ đợi ở sau lưng mình,...
Muốn xóa!
Nhưng làm sao để xóa?!
Ngạo Sư Tử anh đứng trên vạn người, sai khiến triệu người bây giờ cũng có lúc phải hối hận
Ma Kết...em đau không?!
Ma Kết...trái tim em có đau không?!
Còn tôi thì đang rất đau! Em hãy lại đây giúp tôi đi... Lại đây giúp tôi vá nó lại, được không?!
Đàn ông là một sinh vật máu lạnh. Họ không bao giờ khóc nhưng mấy ai biết những lúc yếu lòng nước mắt cũng chực tuôn ra
“Ngạo thiếu, thứ tình yêu của tôi ti tiện lắm, bẩn thỉu lắm”
“Tôi nợ bản thân mình một cuộc sống thật tử tế”
“Ngạo thiếu, từ đầu đến cuối người nợ là anh”
“Ngạo thiếu, tôi yêu anh nhưng anh không có quyền được thương tổn tôi!”
......
AAAAAAAA!!!
“Ma Kết à!! Anh sai rồi em quay lại đây đi. Đừng đi mà Ma Kết!!!”
Là anh ngu ngốc không nhận ra, đến khi thức tỉnh thì đã bị chúa trời đày xuống địa ngục rồi!
Tay phải cầm chiếc áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/violet-no-muon-thoat-khoi-so-phan-bi-tham/2213351/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.