Mới sáng sớm tinh mơ, nơi khuôn viên bệnh viện sau một buổi đêm yên tĩnh đã trở nên ồn ào vì tiếng chim líu ríu hót. Những giọt sương sớm long lanh còn đọng trên lá xanh mơn mởn từ từ trươt xuống. Ánh bình minh rạng rỡ soi rọi khắp mọi nơi, hòa nhịp theo cơn gió thổi bay những chiếc lá già dưới mặt đất. Khung cảnh thật khiến cho lòng người ta thanh tịnh...
Ma Kết mệt mỏi ngồi ngay ghế đá, cả tuần nay, ngày nào cô cũng đối mặt với cồn và ete trong bệnh viện thật không dễ thở chút nào, hoàn toàn không có chút thời gian tịnh dưỡng nghỉ ngơi thoải mái, chỉ có ăn rồi nằm, nằm rồi ăn. Liễu Ma Kết cô sắp trở thành lợn rồi!
Mệt mỏi đi qua, Ma Kết định đứng dậy thì bỗng nhiên rùng mình, đôi mắt nai xinh đẹp dáo dác nhìn xung quanh, theo kinh nghiệm sát thủ cấp cao như cô thì có thể chắc chắn có ai đang nhìn cô bằng ánh mắt...ý vị rất lạ không phải bạn cũng chẳng phải thù. Cho dù không có ý gì khác nhưng Ma Kết vẫn cảm thấy sợ hãi!
Liễu Ma Kết đũng phắt dậy, chân bước đi càng nhanh hơn, đôi mắt vẫn luôn ở trạng thái cảnh giác
Đi được gần nửa đường, Ma Kết bất giác quay đầu nhìn lại, đập vào đôi thâm sâu của cô chính là sắc tím lạnh lùng của...
Violet!
Loài hoa duy nhất đủ kiêu ngạo để có thể là hình ảnh tượng trưng cho Ma Kết!
Bỏ qua sự tập trung cao độ nãy giờ của mình, Ma Kết chạy nhanh đến nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/violet-no-muon-thoat-khoi-so-phan-bi-tham/2213357/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.