"Hân à, chúng ta chia tay đi!”
Tuấn Dương dứt khoát nói rồi lẳng lặng ngồi đó. Còn Ngọc Hân, cô không thể tin nổi người bạn trai đã gắn bó ba năm trời lại đột ngột nói lời chia tay với cô.
"Tại...tại sao vậy?”
"Là do anh không còn đủ tự tin khiến em yêu anh nữa”
Lời nói này của Tuấn Dương quả thực không sai, nếu anh đủ bản lĩnh khiến Ngọc Hân yêu mình thì sẽ không có chuyện cô cắm sừng anh. Suy cho cùng tất cả mọi chuyện đều là do anh, bây giờ anh sẽ giải thoát cho cô.
"Lương Tuấn Dương, anh có biết mình đang nói gì không? Anh thực sự muốn chia tay sao?”
Tuấn Dương không trả lời mà chỉ khẽ gật đầu. Bây giờ anh chẳng còn bất kể lời nào để mà nói với người con gái trước mặt chuyện yêu đương nữa. Anh thực sự không biết được rằng nếu ngày hôm ấy, anh không bám theo Vương San thì cái sừng này sẽ dài đến mức độ nào nữa.
"Em cứ gọi đồ thoải mái, bữa này anh mời, coi như là bữa chia tay. Sau bữa này anh và em chỉ là người dưng mà thôi”
Nói dứt lời anh liền đứng dậy rời đi để lại Ngọc Hân la hét phía sau “Lương Tuấn Dương! Anh nhất định sẽ hối hận vì nói lời chia tay với em”
Sau khi nói lời chia tay với Ngọc Hân, Tuấn Dương liền đến căn hộ riêng của mình. Bây giờ anh không muốn về lại chỗ mọi người, anh sợ mọi người sẽ hỏi han nhiều điều không hay.
Trong khi đó, Tuấn Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-quang-la-em/2999370/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.