Chiều ngày hôm sau, Vương San dậy liền thay một chiếc áo sơ mi trắng kết hợp với một chiếc quần xuông ống rộng, khoác bên ngoài là một chiếc blaze cùng màu với quần, chân đi đôi giày cao gót năm phần, với dáng người vốn đã cao ráo giờ đây nhìn cô lại càng thêm trưởng thành bội phần. Mái tóc dài xoăn lơi được cột gọn gàng phía sau đầu, kết hợp với đó là một chiếc túi xách nhỏ làm phụ kiện đi kèm.
Thay đồ xong, Vương San liền đi xuống dưới nhà. Lúc này Eagle Gaming cũng đã dậy và đang tập trung ở phòng khách để nói chuyện và chơi game. Thấy Vương San đi xuống với bộ dạng xinh đẹp như vậy ai cũng bất ngờ, nhìn cô bây giờ với bộ dạng ngày hôm qua ai lại nghĩ đây là cùng một người cơ chứ.
Thấy Vương San đi qua chỗ mình, Tuấn Dương đứng dậy hỏi "San San em đi đâu đấy?"
Đáp lại anh chỉ là cái nhìn lạnh lùng cùng câu nói cụt ngủn "Liên quan gì đến anh"
Câu nói của Vương San khiến mọi người trở nên hóa đá, đây có đúng là cô gái suốt mấy năm nay luôn tìm cách theo đuổi Tuấn Dương không? Tại sao sau chỉ duy nhất có một đêm mà lại thay đổi đến mức vậy chứ?
Mặc cho mọi người ngỡ ngàng, Vương San liền trực tiếp đi ra ngoài, bắt xe đến thẳng trạm phòng cháy chữa cháy thủ đô.
Vừa đến nơi, bước xuống khỏi xe. Cô đi thẳng đến chỗ mấy anh lính đang canh gác
"Xin chào, tôi muốn gặp thiếu úy Vũ của đội phòng cháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-quang-la-em/2999372/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.