Ánh nắng ban mai chiếu sáng căn phòng
Lục Phong rũ mắt nhìn hàng mi run rẩy của Vệ Kiêu.
Cậu hôn rất nhẹ, còn cách một lớp quần áo, nhưng nhiệt độ lại xuyên đến tim Lục Phong.
Lục Phong ấn Vệ Kiêu vào lồng ngực, hôn lên trán cậu: “Anh tin em”
Vệ Kiêu ngầng đầu nhìn hắn, trong mắt ánh lên niềm vui: “Thế……”
“Nhưng mà” Lục Phong uyển chuyển nói, giọng nói khàn khàn: “Bé con à, năm nay rất quan trọng đối với FTW”
Niềm vui trong mắt Vệ Kiêu phai nhạt, nhưng vẫn rực rỡ: “Nếu mà đã quang trọng thì anh càng cần phải đi trị liệu!”
Lục Phong nắm tay cậu, dẫn cậu ngồi xuống, chậm rãi nói: “Anh tin tưởng em, cũng tin tưởng FTW hiện tại, nhưng anh vẫn không thể rời đi”
Vệ Kiêu nóng nảy: “Tại sao chứ!”
Lục Phong không nhìn cậu: “Kiểu trị liệu vật lí hồi phục này, hiện tại chỉ có Bắc Mỹ mới làm được”
Vệ Kiêu cứng họng
Lục Phong đau lòng nhìn cậu, một số thứ cần phải được nói ra.
Tính tình Vệ Kiêu rất lạc quan, không thể không nói rõ.
Lục Phong cũng không muốn gạt cậu.
“Thật ra bả vai không ảnh hưởng đến sinh hoạt của anh, mặc kệ nó cũng được”
“Phía Bắc Mỹ cũng mới chỉ ở giai đoạn lâm sàng thôi, có thành công hay không thì cũng khó nói”
“……Rời đi hai ba tháng, anh không yên lòng”
Nếu trị liệu trong nước, cho dù phải nằm viện thì Lục Phong cũng sẽ không do dự như vậy.
Nhưng ra nước ngoài, quá mạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-quang-esport/2519714/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.