Edit by Thuyển
___________________
Vệ Kiêu tỉnh giấc.
Rèm cửa đã được kéo xuống, cả căn phòng tối om, chỉ có một chiếc đèn sàn nhỏ đặt trong góc, bên cạnh để một chiếc ghế dựa cao, gần đó là mấy quyển tạp chí để trên bàn.
Tầm mắt Vệ Kiêu chuyển động, nhìn ghế dựa, nhìn tấm thảm màu xanh đen xen chút nào sữa, rồi đến bức tranh mặt trời mọc trên biển………
“!”
Vệ Kiêu hoàn hồn.
Cậu đang ở trong phòng đội trưởng, nằm trên giường đội trưởng, phía trước………
Mặt Vệ Kiêu đỏ lên.
Cậu lớn chừng này rồi nhưng đây là lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác này.
Chỉ cần nhớ lại một chút thôi khuôn mặt đã đỏ bừng lên, nghĩ kĩ lại thì……Vệ Kiêu cuộn mình thành con nhộng trong chăn.
Đội trưởng giỏi quá…………
Không phải………
Đội trưởng sao lại làm nhiều lần như thế chứ ?!
Sau đó chân cậu nhũn hết cả ra.
Cũng lại cậu hết, tại sao………không nhịn được thêm chút nữa…….
Vệ Kiêu không dám nghĩ nhiều, núp trong chăn đến khi mặt càng lúc càng đỏ.
Chờ đến khi cậu hạ nhiệt, Vệ Kiêu mới nhớ lại chính sự.
Huấn luyện buổi chiều!
Vệ Kiêu chui ra khỏi ổ chăn, chân trần dẫm lên thảm, cuối cùng tìm được quần của mình trên chiếc ghế dưới chân giường, kèm theo đó là điện thoại trong túi quần.
Cậu vừa mở máy lên, đầu óc choáng váng——
Ba giờ rồi!
Cậu ngủ quên huấn luyện luôn, tại sao đội trưởng lại không gọi cậu dậy chứ?
Vệ Kiêu nhanh chóng mặc quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-quang-esport/2519712/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.