Điện thoại hắn đổ chuông: “Uy?”
Dần dà thần sắc hắn trở nên ngưng trọng, mặt mày cũng nhăn thành một đoàn: “Hắn đi đâu?”
Tôi đoán chắc là xảy ra chuyện nghiêm trọng, chợt nghe hắn nói: “Cái gì? Ba nghìn vạn?!?! ……… Ân, tình hình tài chính thế nào? Được, tôi lập tức về ngay”
Tôi không định hỏi hắn, hắn cũng không muốn nói cho tôi biết, vội vàng nhìn tôi một cái rồi đi. Điều gì làm cho một Tổng tài luôn ung dung bình tĩnh khẩn trương như vậy? Tôi rất muốn cảnh báo hắn những nguy cơ về sau, ngay cả mọi điểm yếu của Hoàn Á tôi cũng nắm trong tay chứ đừng nói một Ban Giám Đốc ăn hại kia. Tôi càng lo lắng, đột nhiên Tiểu Khả mang điện thoại đến, là Vu Dương gọi
– “Hoàn Á xảy ra chuyện gì?”
Hắn không do dự nói ngay: “Cậu không phải nói sẽ không nhúng tay vào việc của Hoàn Á nữa sao? Như thế nào, còn không phải lão Đại lúc nào cũng quan tâm đến cậu bỏ bê Hoàn Á nên giờ mới ………”
– “Cậu bớt nói lời vô nghĩa đi”– tôi đánh gãy lời hắn, nếu không hắn tụng cũng phải hơn 1 giờ là ít
Hắn nghiêm túc: “Là Trần Hạo Khoa, hắn tự ý thu mua Trần Lệ, thay đổi mọi số liệu tài chính rồi biển thủ ba nghìn vạn bỏ trốn sang Malaysia. Hắn hành động cực kì nhanh gọn lẹ, có lẽ đã lên kế hoạch từ lâu. Hiện tài sở Thuế đến kiểm tra báo cáo tài chính của công ty, bên Trung Dương còn chưa rõ ràng…. Aiiii, thực sự là họa vô đơn chí”
Trinh Hạo Khoa? Là kẻ đá tôi ra khỏi Hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-rosespy/73512/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.