Vu Dương đi rồi, Tiểu Khả đến kiểm tra tình hình của tôi hai lần, nhìn nàng tâm tình tôi liền chuyển biển tốt đẹp. Đang lúc tôi há mồm định cắn tiếp miếng lê Tiểu Khả bón thì tên đại tổ tông truy mệnh kia vào. Tiểu Khả lập tức đứng dậy ra khỏi phòng, tựa hồ như sợ chính mình cản trở công cuộc giao lưu tình cảm
– “Cảm giác thế nào rồi?”– hắn nhẹ giọng hỏi tôi, tay phải vuốt mặt tôi
Tôi quay mặt đi, ngọt nhạt: “Hoàn hảo. không chết!”
– “Tôi không biết cậu bị loét bao tử”
– “Biết thì thế nào. A…….”– tôi còn định cãi với hắn một trận nữa, chính là vết thương lại đau làm tôi không thể không kìm chế lửa giận
– “Làm sao vậy?”– hắn vốn định ấn cái nút cấp cứu trên đầu giường
Tôi ngăn cản: “Không có việc gì. Chỉ là hơi tức giận thôi”. Tôi hít sâu một hơi tự bình tĩnh lại. Hắn không nói gì, vẫn đứng bên giường, nhìn thấy ánh mắt hoảng hốt của hắn, tôi chỉ đơn giản nhắm mắt lại. Hắn kéo tay tôi, nắm lấy, rồi hôn lên mu bàn tay: “Hân, có thể tiếp tục ở lại Hoàn Á không?”
Tôi gật gật đầu, vẫn không mở mắt
– “Tôi nghĩ tôi yêu cậu rồi”– tôi giật bắn người nhìn hắn, tinh hoa Cáp Phật này rốt cuộc là bị làm sao vậy? Hắn ôn nhu nhìn tôi, tiếp tục nói: “Tôi cũng không biết mọi chuyện sẽ thế này. Trước cậu tôi đã gặp qua vài nam nhân nhưng bản thân vẫn nghĩ tôi chỉ có thể yêu nữ nhân. Chính là khi gặp cậu, tôi mới biết mình nghĩ sai rồi”
Tôi rút tay về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-rosespy/73511/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.