Mưa đêm lạnh buốt cái rét thấu xương, gió thổi cuồng cuộn khiếp tâm hồn người mang theo một mùi nhè nhẹ máu tươi, sương mù không hiểu sao đỏ thẩm, có lẽ là do máu tươi hòa vào không khí khiến cho không khí ngưng đọng lại một bầu không khí sát đọng lại.
Cơn mưa này có chút lạ, từng giọt từng giọt đỏ thẩm nếu ngửi thấy củng sẽ cảm nhận được một loại tanh tưởi.
Trong cơn mưa dường như có một bóng người lẳng lặng bước đi trong khu rừng càng đi càng xa, mỗi bước đi để lại một vệt dấu chân in sâu dưới đất, mặt kệ mưa máu thấm ước người hắn, mặt kệ sương mù đỏ muốn cắn nuốt hắn, hắn vẫn đi về phía trước.
Diệp Thiên đôi mắt lạnh lẽo, khuôn mặt băng lạnh không cảm tình tiến về phía trước, một thân huyết y bay trong gió, mái tóc muối tiêu phất phơ cộng thêm nước mưa huyết khiến tóc hắn nhuộm một màu đỏ thẩm.
Hắn không biết mình đã đi bao nhiêu lâu, chỉ biết từ khi nghe lời nói kia thì hắn đã đi theo hướng dẫn đó bước đi tìm nguồn gốc.
- Ngươi muốn lại cường đại hơn sao?!.
Khóe miệng Diệp Thiên nở lên một nụ cười lạnh lùng băng lãnh, khuôn mặt do bị mưa huyết nhiễm vào người khiến hắn càng thêm dữ tợn.
Trong đêm mưa sấm sét từng tiếng đánh như xé trời ra làm hai, hắn bước đi trong đêm mưa huyết, hắn như một cái huyết nhân ngay cả tu sĩ nhìn thấy hắn chỉ sợ là cũng bị hù chạy.
Diệp Thiên vẫn tiến về phía trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-phong-than/3568246/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.